– Em Tám à.
-Dạ bà biểu chi.
– Chị vào nhà tắm mà quên lấy theo đồ sạch. Chị đã để sẵn những quần áo mà chị định đem vào đây để mặc sau khi tắm mà rồi quên mất. Những thứ ấy chị treo ở cái mắc áo, sát tấm kiếng nơi vách đó. Em ôm hết vào đây giùm cho chị. Tám dạ dạ. Nó tiến lại gần bên tấm kiếng lớn. Hình ảnh bà nọ hiện ra trong ấy rõ mồn một vì đèn trong buồng tắm được vặn sáng choang. Nó ôm cái áo lót, cái quần lót và áo đầm treo nơi mắc áo. Xong nó rón rén đến sát cửa phòng tắm cầm mớ quần áo đưa vào, trong khi nó vẫn đứng ngoài.
– Dạ áo quần đây thưa bà.
– Uả sao em không đem vô đây mà lại đứng nơi cửa như thế. Chị nhờ em đem vào mà. Có gì mà em ngại. Tám đành bước vào. Thu đứng giữa phòng tắm, hai tay chống vào cạnh sườn, người hơi ngả về phía sau. Nhìn thấy nàng trong kiếng là một chuyện nhưng nhìn thấy nàng bằng xương, bằng thịt đứng đây khiến thằng Tám hơi ngượng. Lúc nó trao mớ quần áo cho Thu thì nó nhìn xuống đất, nhưng nó liếc nhìn cái mu với mớ lông đen mọc lên sát bụng dưới. Nó nói thầm: bà này nhiều lông quá. Thu bảo thằng Tám treo quần áo ở cái móc áo ở trên tường, nó làm xong, nàng bảo nó:
– Em Tám lấy hộp phấn thoa ở trên bàn kia, em rốc ra tay rồi xoa lên lưng giùm chị, xoa đều khắp lưng. Tám lặng lẽ làm theo điều Thu sai nó. Khi nó đã xoa hết cái lưng Tám đứng dậy mặt nó đỏ như trái gấc. Thu cười cười, nàng lại trêu chọc nó: