– Ê, tụi bay biết không? Tuần trước tao vừa trúng số độc đắc!
– Thế hả? Bao nhiêu, chia cho bọn tao với. . . Cả bọn nhao nhao.
Thu cười ngặt nghẽo: “Không phải trúng số mà tao bắt được một con bò lạc, mới có 18 tuổi, kép nhí! Nó chưa hề chơi bao giờ, còn nguyên xi. Tao phải dạy nó từng chút, cũng hơi bực mình. Và nó lụp chụp lắm.
– Thế mày có dạy nó bú lồn không?
– Không! Nó nhát như thỏ đế. Vừa chơi vừa run mà bắt nó bú thì đến Tết cũng chưa dám thực hành. Được cái bù lại là nó cứng lên nhanh lắm. Lần đầu nó xịt xì dầu ra ngay khi cu nó vừa đút vào, nhưng chỉ 15 phút sau là nó cứng trở lại. Lần thứ nhì đâu được chừng vài ba phút.
– Có tiến bộ đấy chứ? Nhưng nó đụ được mấy lần?
– Chơi cả đêm. Tao cũng không nhớ là mấy lần nữa. Nó khỏe lắm, còn tao ra liên miên. Khí của nó và của tao hòa lẫn chảy ướt sũng cái khăn trải giường. Tao bắt thằng bé phải lấy khăn chùi lồn đến mấy lần. Nó làm công việc một cách trịnh trọng, bàn tay nâng niu ân cần, sợ làm tao đau. Phượng cười ré lên:
– Sau này ra đời chắc có cơ nó trở thành một chuyên viên chùi lồn.
Chúc hỏi:
– Vậy ở đâu mà mày bắt được nó?
Thu cười rũ rượi:
– Nói vậy chứ không phải bò lạc thật sự đâu. Chẳng là tao gặp một kép cũ. Nó nói nó có thằng em trai út, chưa biết gái là gì. Nó muốn giao cho tao huấn luyện. Tao nhận lời ngay vì tao cũng tò mò muốn biết trai tân nó như thế nào.