Nhưng ngày vui cũng có lúc bớt … vui, vì Vân sang theo diện bảo lãnh. Tội nghiệp Minh Hằng quen đụ mỗi đêm, bây giờ phải tu, lại còn phải nghe Vân rên khi đạt đỉnh khoái lạc. Trước 1975, Vân chưa bao giờ rên lớn tiếng, nhưng từ khi tái ngộ đổi … tính tình, thích rên. Có thể từ đêm đầu tiên tái ngộ tôi đã liếm mút lồn Vân đủ kiểu và lâu, âm khí chảy đầy hai bên háng, sau đó còn bảo nàng mút cặc cho đến cương cứng, tôi mới đút vô đụ, đâm vô lúc mạnh lúc nhẹ, kinh nghiệm học được với Minh Hằng, tôi biết kiềm hãm nên chơi lâu – cứ mỗi khi sắp xuất tinh, tôi rút cặc ra và liếm lồn trở lại, vừa sướng cả hai, vừa kéo dài.
Vân mới qua chưa có việc làm nên thường ở nhà, tôi chưa có dịp làm tình với chị Minh Hằng thì chị nứng chịu không nổi nên liều. Ngày kia chị trách Vân rên to làm chị nứng lồn khó chịu ngủ không được, chị đề nghị cho chị xem hai đứa làm tình. Vân ẩy nẫy nhưng thuận vì sợ chị ra ở riêng chăng! Thế là đêm đó tụi tôi làm tình như thường lệ, Minh Hằng lên nằm bên cạnh cô em, nhìn tụi tôi tới đâu thì giật nẩy như trúng gió, cuối cùng bà chị cũng cởi truồng rồi thủ dâm, cho cả hai ngón tay vào âm đạo mà thọc mạnh. Lồn không lông nhỏ nhắn của Minh Hằng lại thu hút tôi, rồi mùi lồn nồng nặc làm tôi phải nuốt nước miếng.
– Thèm của lạ hả? Anh tính đút cả chị Minh Hằng sao?
Tôi vờ vĩnh:
– Anh thấy hai chị em mà lồn không ai giống ai nên nhìn vậy thôi!
Minh Hằng nói chen vào:
– Vân cho chị mượn chồng em nghe. Chị nứng lắm Vân à! Thương chị nghe!
– Rồi, một lần thôi nghe hai người?