Tôi nghe vậy liền thẳng tay tặng cho cô ta một cái tát rồi thu dọn đồ đạt vào va-ly cột vào xe và bỏ đi, tôi đang đi lòng vòng tìm nhà thì gặp Lê, Lê chỉ cho tôi thuê một căn hộ gần nhà Lê ở. Tôi kể cho Lê nghe chuyện xảy ra giửa tôi và Phương, nghe vậy Lê liền đòi tôi chở đến gặp Phương để nói cho Phương hiểu nhưng không ngờ Phương không chịu nghe còn lớn tiếng chửi Lê là đồ phản bội rồi tuyên bố không bạn bè gì với Lê nữa.
Sáng hôm sau tôi thấy Lê đi xe xích lô đến trường, khi tan học tôi bèn đi mua một chiếc xe đạp và bảo người bán đem đến nhà Lê, về đến nhà tôi thấy Lê đi chiếc xe đạp mới đang đứng trước cửa nhà tôi, thấy tôi Lê liền trách tôi là không hỏi ý kiến gì mà đã tự động đi mua xe cho Lê:
– Sao anh tặng xe cho em mà không nói trước, em không dám nhận đâu, ba má la chết.
– Không sao đâu, nếu có là thì nói bạn tặng sinh nhật_ tôi trả lời
– Nhưng còn lâu mới tới sinh nhật em.
– Không từ chối gì hế nếu không anh giận Lê luôn đó
Nghe vậy Lê mới chịu nhận chiếc xe đạp mà tôi mua cho, sau đó Lê rủ tôi đi ăn khao có xe mới. Chúng tôi chọn một quán ăn nhỏ bên bờ sông Sài Gòn, quán ăn này rất hay, nó có từng chiếc nhà sàn nhỏ nằm trên mép sông nên rất thoáng mát và riêng biệt, tôi chọn một ngôi nhà xa nhất, chúng tôi gọi vài món hải sản và mấy lon bia, tôi nài nỉ mãi Lê mới chịu uống bia với tôi. Uống được vài ly thì mặt Lê đỏ hồng trông rất dễ thương.
Tôi ngồi sát lại gần Lê và nói:
– Trông em thật dễ thương, chắc có nhiều người theo lắm phải không ?
– Em xấu xí thấy mồ, có ai mà thèm theo_ Lê trả lời tôi, mặt càng đỏ
– Vậy thì anh theo em có được không?
– Anh này kỳ ghê, cứ trêu em hoài, em xấu thí mồ, để em giới thiêu cho anh mấy nhỏ bạn em dễ thương hết biết luôn.
– Nhưng anh chỉ thích mình em thôi.