Sau khi tốt nghiệp PTTH, tôi thi rớt trường đại học mà tôi yêu thích, thế là tôi quyết chí ôn thi lại vào năm sau,lúc này trong lòng tôi không nghĩ gì khác ngoài chuyện phải thi cho đậu đại học để được sống xa nhà, để được làm tất cả mọi chuyện mình muốn mà không phải xin phép ai cả. Thế là tôi cắm đầu vào học mà không để ý gì đến xung quanh, không ngờ năm đó chỉ tiêu nhập ngũ đi bộ đội của phường tôi đang ở quá cao nên thiếu người đi tôi bị gọi nhập ngũ. Gia đình tôi phải chạy khắp nơi nhờ người giúp tốn rất nhiều tiền thì mới được hoãn đi bộ đội. Một người quen với cha tôi mới bày cho một cách là để tôi vào thành phố Sài Gòn ôn thi và ở trong đó đợi ngày thi luôn, tôi không ngờ đó lại là khúc quanh của cuộc đời đầy căng thẳng và khoái lạc của tôi sau này.
Vào đến Sài Gòn, tôi mất hai ngày mới tìm được căn nhà trọ ưng ý với sự giúp đỡ của các bạn tôi, tôi ghi dang ôn thi ở trung tâm Khai Trí nằm trên đường Nguyễn Tri Phương.Sáng ngày khai giảng tôi dậy rất sớm, vệ sinh cá nhân xong tôi chọn cho mình bộ quần áo thật đơn giản để không quá gây ấn tượng, tôi đến trường đầu tiên nhưng hôm nay lại là ngày thi của các lớp đại học nên phải hoãn giờ khai giảng,cùng đợi với tôi có rất nhiều người nhưng trong đó tôi chỉ để ý đến một cô bé rất xinh, tôi liền lại gần bắt chuyện cho đỡ buồn:
– chào bạn! Bạn cũng đợi khai giảng phải không?
Cô bé nhìn tôi với ánh mắt rất lạ và hình như không muốn trả lời, tôi lại tiếp tục:
– mình từ miền Trung vào luyện thi, nên cảm thấy rất xa lạ với thành phố đông đúc này.