Hai đứa bạn độc thân nên ý hợp tâm đầu, tuy chuyện tình dục thì chưa dám hé cho nhau biết. Với tuổi thanh niên cường tráng, sống trong một xã hội đầy đủ thức ăn bổ dưỡng khiến bốn hòn truong dái căng mộng tinh dịch, nên không tuần nào hai đứa không bị mộng tinh, khăn trải giường loang lỗ những đốm vàng. Cho đến một ngày cuối tuần vào tháng chạp, trời đã lạnh cóng, sương mù mờ mịt qua khung cửa, Đạt lên tiếng với bạn giữa hai ngụm cà phê thơm:
– Hồi ra trại, mình cứ nghĩ có được một chỗ ở, thêm công ăn việc làm là lý tưởng lắm rồi, không còn điều gì phải phàn nàn nữa. Nhưng thực tế lại không phải vậy!
Huỳnh hưởng ứng:
– Đúng vậy! Mình vẫn thấy bực dọc, thiếu thốn một cái gì đó.
Đạt gật gù:
– Tớ cho mình là thiếu hơi đàn bà. Trông cậu bạch diện thư sinh thế kia, chắc chưa biết mùi đời là gì?
– Đừng giỡn bạn! Tớ biết đàn bà từ năm mười sáu cà!
Đạt lắc đầu tỏ vẻ không tin, Huỳnh hùng hổ cãi. Rồi hắn nhắm mắt như ôn lại cuốn phim dĩ vãng của tuổi dậy thì.
Trong dịp hè năm đệ tam, một hôm má Huỳnh sai hắn đi thu tiền hụi ở nhà dì Lan. Lan là bạn của má hắn, nhưng vì ít tuổi nên hắn vẫn kêu là dì. Nhà dì ở trong hẻm gần khám Chí Hoà. Căn nhà xinh xắn có nhiều chậu kiểng xếp dọc bên hông nhà. Hắn theo lối này vào sân trong thì gặp dì Lan trong bếp. Dì da9ng nấu một nồi nước lá xả lớn để xông vì trong người mệt mỏi. Dì nói: Nếu không có Huỳnh đến bữa nay thì dù có đun nước cũng không mang vào phòng tắm để xông được!