Lan giật mình ra khỏi giấc mộng, vội vã nói: “Ấy đâu có được! Ở đây lau lưng cho dì chứ. Lau khô được mớ tóc đã mỏi tay muốn chết rồi đây nè.”
Dì với cái khăn bông khô trên chiếc ghế cao bênh cạnh, bọc mớ tóc thành một đống lớn trên đầu, rồi bắt đầu cởi áo. Cổ áo vốn đã nhỏ, tuy co dãn nhưng không sao lọt qua được khối tóc. Mặt nàng bị kẹt bên trong. Nhờ vậy Huỳnh tự do chiêm ngưỡng bộ ngực thật gần. Hắn thấy núm vú hơi vênh lên, chung quanh còn thêm một cái quầng nâu rất nhạt, với nhiều lỗ chân lông nhưng nhẵn thin. Mấy giây ngắn ngủi qua mau vì Lan phải gỡ khăn bông bọc tóc xuống để cởi áo lót rồi mới quấn khăn lại. Lan nói cho đỡ ngượng:
– Cứ gỡ ra lại quấn vào thế này mỏi tay quá trời! Huỳnh lau người cho dì đi!
Nàng nói rất khẽ như không muốn hắn nghe thấy. Lan rất bối rối khi dự tính quyến rũ hắn hôm nay. Hành động quấn khăn lên đầu trước khi cởi áo đã bộc lộ sự lúng túng này.
Từ hồi lấy Định cách đây hai năm, nàng không phản bội chồng bao giờ. Định hơn nàng năm tuổi nhưng sinh lực dồi dào, đủ sức đáp ứng đòi hỏi sinh lý khá mạnh của nàng: Ít nhất ngày một lần, còn thứ bảy, chủ nhật cũng phải hai ba cữ. Nhưng chồng nàng phải đi công cán ở Mỹ những ba tháng. Xa Định đã ba tuần, một thời gian dài dằng dace đối với Lan. Nàng đã bị thiếu mất ba mươi ba lần giao hợp. Má Huỳnh điện thoại cho nàng biết sẽ cho hắn bẫy con mồi ngây thơ này. Buổi sáng nàng đã tắm rửa sạch sẽ. Màn xông hơi chỉ là cái cớ bày ra cho có vẻ tự nhiên.