” Ồ….bác quên…chắc cháu khát phải không ? để bác đi lấy bia cháu uống nhé ” Duyên cảm thấy chiều hướng thuận lợi vì thái độ vui vẻ, điềm tĩnh của Khải đối với nàng. Nhìn bước đi khoan thai của Khải từ trong bếp ra với hai lon bia trong tay, Duyên tin tưỏng sẽ thuyết phục đưọc chàng không từ chối đến gặp ông Hiệu Trưởng.
Đưa một lon bia cho Duyên, chàng nói : ” Hãy uống cho đỡ khát rồi nói bác nghe xem cháu cần bác giúp việc gì ? ”
Duyên uống một ngụm bia để lấy tinh thần, nói tiếp : ” Con muốn ngày mai bác cùng con đến gặp ông Hiệu Truởng với cương vị bác là CHA cháu … ”
Khải mở to mắt nhìn nàng hỏi lại : ” Tại sao ? Bác phải giả làm ba cháu đến gặp ông Hiệu Trưởng. Việc gì đã xẩy ra mà cháu không dám để ba cháu đến trưòng ? ”
Duyên thấy Khải cuời, có vẻ đồng ý, nàng nói : ” Như con đã nói nếu ba con biết chuyện này thì sẽ đánh chết con. Vì vậy con mới phải nhờ bác giúp ”
” Con đã muốn bác giả làm cha con, tại sao con không gọi bác là ba hay bố mà cứ bác hoài vậy ? Chúng ta phải thực tập vai trò cha con ngay từ bây giờ. Lại đây con ! Sao con không ngồi lên lòng ba, nói cho ba nghe chuyện gì đã xẩy ra”
Sẵn có cảm tình với Khải từ trưóc và men bia đã làm Duyên ngây ngất nên nàng ngoan ngoãn đứng dậy đi đến chỗ Khải ngồi. Khải khép hai chân để Duyên ngồi lên trên đùi. Váy Duyên mặc hơi ngắn, khi nàng ngồi xuống, gấu váy tốc lên nên quần lót của nàng tiếp giáp với vải quần của chàng. Tim nàng đập mạnh.