Khải mỉm cười dựa lưng vào ghế sô pha, dạng chân ra để cho Duyên tự do nghiên cứu cặc chàng. Theo con mắt ước lượng của Duyên thì con cặc to và dài bằng quả chuối tiêu, da nhẫn bóng như quả dưa leo. Duyên nắm chặt cặc, vuốt theo chiều dọc, nàng rất ngạc nhiên, thấy lớp da ở đầu cặc tụt xuống theo tay nàng, ló ra một cái đầu trọc giống như đầu con rùa đỏ tươi. Duyên thấy từ miệng rùa nhả ra một giọt nưóc trắng đục lóng lánh. Nàng đưa mắt nhìn Khải như dò hỏi đó là vật gì. Khải cười bảo : ” Ngọc rùa đấy con ạ….nó không rắn chắc giống như ngọc rắn, ngọc rết mà người ta thường nói đâu. Nó là một loại mật đặc biệt, thơm, ngon, đàn bà, con gái mà ăn nó thì sẽ trẻ đẹp mãi, con hãy nếm thử đi ”
Duyên lè lưỡi cuộn lấy giọt mật. Nàng cảm thấy nó beo béo, ngầy ngậy, mùi vị không bằng mật ong nhưng nó cũng không đến nỗi tệ. Lại một giọt nữa rỉ ra, nàng lại dùng môi thu hồi. Duyên bắt đầu say mê con cặc. Nàng dùng đầu lưỡi búng lên đầu cặc, liếm quanh miệng cặc, rồi quét dọc theo thân cặc xuống tận đám lông rậm rạp đen xì.
” Ô… a a a a…Con gái cưng của ba, con giỏi lắm….” Duyên thích thú với lời khen ngợi và vai trò làm cha của chàng. Nàng ngậm cặc chàng, đầu gục xuống cho cặc đi sâu vào tận cổ họng, rồi lại ngẩng đầu lên, môi mím thật chặt để kéo luôn làn da lên che đầu cặc. Đầu nàng lên, xuống, lập đi lập lại nhiều lần. Cặc chàng cứng như khúc củi ra, vào trong miệng Duyên làm nàng cảm thấy hứng khởi, lồn đã bắt đầu chẩy nước.