VN88 VN88

Bàng Quyên – Truyện vua chúa địt nhau với cung nữ quá hay 16+

Nàng vừa nhỏm lên khỏi tràng kỹ thì Hà Công trở mình nghiêng qua, tay hắn vòng quanh lấy eo Ngọc Ðào. Hắn mở mắt nhìn Ngọc Ðào:
– Nàng định đi đâu?
Ngọc Ðào bối rối vì không tìm được câu trả lời. Nàng gượng cười nói:
– Ngọc Ðào không muốn đánh thức tướng công… Bởi thấy tướng công ngủ ngon giấc.
Ðến lúc này thì Hà Công đã ngồi hẳn dậy: – Có nàng thì ta mới ngủ ngon giấc được đó.
Hà Công vừa nói vừa dựa hẳn đầu vào giữa hai đùi Ngọc Ðào, tay hắn bắt đầu qườ quạng lên phía trên: – Cho nên nếu nàng rời tràng kỷ thì ta đành phải thức giấc thôi, trong khi ta lại muốn tiếp tục ngủ nữa mới chết chớ.
Nhẹ nhàng đưa tay vuốt dọc cái bụng trống chầu của Hà Công, Ngọc Ðào cúi xuống hôn nhẹ lên rún hắn:
– Tướng công hao hơi tổn lực quá nhiều rồi đó, đừng nên quá rán sức mà có ngày ngã bệnh.
– Có mệt nhọc gì đâu. Gần gũi được một nương tử xinh đẹp như nàng thì làm sao ta cầm lòng được, phải chi ta trẻ thêm được vài tuổi nữa thì hay biết mấy!

Hà Công lại chồm hẳn lên người Ngọc Ðào đang còn trần như nhộng, hắn lại tiếp tục trút lên người nàng một cơn mưa tình mới, ào ạt đến rồi cuồng nhiệt lên mà không một dấu hiệu báo trước.
Hự… hự… pạch… pạch… pạch… Cái kiểu làm tình nặng nề của Hà Công đã có lần làm Ngọc Đào cười phá lên, hắn có mệt nhọc khi lê tấm thân bồ tượng trèo lên bụng nàng, hắn ì ạch cả trong những động tác cởi áo tụt quần song khi hắn thúc cái của nợ mập mạp của mình vào được trong người nàng thì hắn thành một Hà Công khác hẳn: nhanh nhẹn như sóc sàng, giựt, đẩy, đưa, bốc, hốt… khiến Ngọc Đào cả người cứ cuống lên.
Cú nhấp cuối cùng như hút hết sức lực của Hà Công, vừa hẩy xuống là hắn nằm bệt luôn trên người Ngọc Ðào. Cái miệng hắn ngoác ra đớp lấy không khí, mặt mày xanh lét không còn chút sinh khí, mặc kệ những thứ nhớt nhầy nhụa hắn vừa trút ra giữa hai đùi Ngọc Ðào.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.