Vốn có quen biết với Tử Hãn – người đang chấp chính đất Tống, Tôn Tẫn có lời bàn cùng Tử Hãn:
– Vương tử, lần này đến Tuy Dương, thần phát hiện thấy nhộn nhịp hơn mấy tháng trước, nghe nói vương tử đã giảm mức thuế quan xuống một phần trăm ư?
– Cả những việc nhỏ nhặt như thế cũng không qua mắt được khanh à? – Tử Hãn cười bảo – Thật không có việc gì giấu được khanh!
– Người làm tướng, tất phải hiểu mình hiểu người – Tôn Tẫn cười – Em còn biết trong thành còn thiếu lương ăn, nên đã bàn vớI Ngụy công tử mang 500 xe lương thực đến để làm quà biếu, mỗI xe 120 kg, đủ cho quân sĩ toàn thành Tuy Dương ăn trong 2 tuần.
Sáng ngày thứ tư, đoàn sứ giả nước Ngụy phải lên đường về nước, đêm trước Tử Hãn mang 10 người cung nữ đã qua tay công tử Ngụy Minh và Giang Ất trong hơn 3 ngày qua, tận tay trao tặng cho họ mang về nước.
Tống Quan, Thôi Anh lo chồng đến nhiệm sở không có con gái hầu hạ sinh buồn, nên đều khuyên ông nhận lấy 4 cô hầu trẻ
– Tôi xa 2 em, 2 em lo cho tôi 4 cô gái; thế em xa tôi, tôi cũng phải lo cho 2 em một chàng trai phảI không?
Tuy nhiên để tránh cặp mắt nghi ngờ của ngườI khác, Tôn Tẫn cũng đành nhận 10 cung nữ như hai khanh tướng nước Ngụy trong đoàn. Đến Thừa Khuông, Tôn Tẫn mang 6 cung nữ giao cho Tiên Dinh, Ngụy Tráng và Chu Thương – mỗi người được 2 cô, chỉ giữ lại có 4 người mà thôi.
Nửa đêm hôm sau, Tôn Tẫn ra khỏi trại, đi kiểm tra việc gác sách thì gặp Tiên Dinh. Tiên Dinh kéo ông ra góc trại, trước hết cảm ơn Tôn Tẫn đã tặng hai mỹ nữ, rồI sau đó xúc động bảo:
– Tướng quân đối xử rất chân thành, không những tặng cho mạt tướng hai mỹ nữ còn trinh; mà còn tặng cho Ngụy Tráng, Chu Thương 4 cô gái cũng đều là gái tân. Sáng sớm hôm nay mạt tướng đã hỏi hai vị kia rồi.
Tôn Tẫn cười, vỗ vai Tiên Dinh: – Có gì đâu, đó gọi là chút lòng đồng sự sơ giao mà.