Bàng Quyên khẽ ngoắc A Trân đang đứng tần ngần kế bên, tay chân nàng buông thõng không biết làm gì trong hoàn cảnh này, vẻ mặt đỏ ngay gắt: – Cả ngươi cũng lại đây nữa.
Đến lượt A Trân làm chiến mã, nằm kẹp giữa hai đùi Bàng Quyên cho chủ nhân phi nước đại. Tác phong không khác mấy khi xung trận, Bàng tướng quân miệt mài nhún nhẩy không màng đến vẻ mặt lúc nhăn lúc giãn của cô gái nằm bên dưới. Đối với Bàng Quyên, đàn bà theo một nghĩa đơn giản là thứ công cụ tạo ra người kế nghiệp tổ tông và mang lại cho người đàn ông họ những giây phút ngất ngây.
Hai cô tỳ nữ lặng lẽ đi ra khỏi phòng tắm, chân họ có giãn ra hơn so với lúc mới vào. Cơn đau nơi hạ bộ của họ còn âm ỉ, khó ai mới làm ngựa lần đầu mà thoát khỏi cảm giác ấy; tuy nhiên họ cũng được dạy cho biết lần thứ hai sẽ tốt hơn, có vậy thì mới tiếp tục lần thứ ba, thứ tư được chứ.
Chợt có một tiểu tướng đến thăm, tiếng là viếng chúc nhưng thực ra muốn cầu cạnh thăng thêm một chức quan nhỏ. Viên tiểu tướng có dắt theo 2 mỹ nữ, Bàng Quyên gật đầu lia lịa bảo là được, đuổI khéo viên tiểu tướng ấy ra về. Cô gái đầy đặn tên Từ An, còn cô thon thả là Sở Phục. Sở Phục hai tháng trước mới bị quân Tống bắt từ nước Sở về nhập cung nước Tống, có giọng nói như chim hót, làm mê đắm lòng người. Bàng Quyên thưởng thức cô ta trước rồi mới vời đến Từ An.