-Hùng ơi,chơi em đi anh,chơi em đi….
Tui chống tay,để toàn bộ hấp lực phái nam tràn xuống cơ thể uốn éo của chị Hồng,tui nhả một dòng nước bọt,chị Hồng đón lấy,tui lấy bàn tay che hai mắt của chị lại rồi trong thảng thốt của bóng tối của chị,tui ấn người xuống.
-Ah…ah……
Tui không nắc ầm ầm như khi nãy,tui đâm vào lút cán rồi rút ra,rồi lại đâm vào,chậm rãi nhưng chắc chắn,mông tui sàng qua sàng lại cho mấy cái múi thịt ôm siết lấy con cặc,mỗi lần rút ra,tui thấy mấy múi màu hồng thảng thốt níu kéo để rồi khi đâm vào trở lại,bọn chúng kêu gào xoắn lấy đầu khấc,thật sướng cặc,thật sướng ln,làm tình,làm tình,trên đời không gì đã hơn làm tình….
Tui lấy tay xốc chị Hồng lên rồi nằm ngửa ra,hai tay nhồi lấy hai bầu vú,chị Hồng nhún,mông đập vào bụng tui bì bạch,chị làm tui nhớ lại một câu đối bất khả đối lại của một huynh đài : “da trắng vỗ bì bạch”
Mặc dù sau này có một huynh khác đối lại là “trời xanh màu thiên thanh” nhưng nó tao nhã quá,lại không có âm thanh,tui nghi ngờ phải chăng cái ông đưa ra câu đối quái chiêu đó chính là nảy sinh ra trong lúc chơi thế này chăng?bạch..bạch….mông vỗ vào bụng,dâm thủy lênh láng,một ngày nào đó,trong một cơn làm tình khác,tui chắc sẽ nghĩ ra một câu đối lại.