– Con nói thiệt đi. Mấy tháng nay con có ăn nằm vô? thằng nào không ?
Con Hoa nghĩ thầm chẳng những nó ăn nằm mà còn ăn ngồi thậm chí còn ăn đứng nữa . Nghĩ là nghĩ vậy chứ con gái chưa chồng làm sao dám mở miệng khai với mẹ, dù là mẹ nuôi, cái chuyện bò người ta banh háng ra đụ được. Con Hoa im lặng. Thấy Hoa không trả lời mà chỉ cúi đầu, bà Bảy vừa giận vừa lo, bà hỏi tới:
– Con nói thiệt đi?tháng rồi có kinh không ?
Con Hoa lắc đầu.
– Hổng thấy bao lâu rồi ?
Bây giồ con Hoa mới trả lồi lí nhí:
– Hai kỳ rồi .
Bà Bảy hô? hoảng:
– Thôi rồi rồi. Vậy là con có thai cả ba tháng nay rồi . Mà?thằng nào ?
Hoa vẫn im lặng . Bà Bảy dịu gio.ng xuống:
– Con cứ nói thật đi rồi bác tính cho. Đứa nào vậy ?
Hoa có biết nói ai bây giờ, chẳng lẽ nói Hùng hay Cường, hay là ông Bảy. Nó đành nói láo:
– Anh đó là bạn học của con . Cũng mới quen đây thôi .
– Nó có?tới đây lần nào không ?
Hoa lắc đầu.
Bà Bảy thở dài. Dù Hoa không phải là con ruột, nhưng bà đã nuôi Hoa từ 5 năm nay. Vả lại bà cũng thương nó là vì nhờ có nó, gia đình bà mới qua đưô? tới xứ Mỹ này .
Không như nhiều gia đình khác, mua con lai xong, qua được tô? Mỹ là coi như xong, hết xôi rồi việc . Nhiều gia đình còn tìm cách tô?g cứ ân nhân của mình ra khỏi nhà . Bà Bảy thì không như vậy . Dù sao bà cũng là một người có đạo đức. Tự trong thâm tâm của bà Bảy lúc nào cũng xem Hoa như con ruột của mình .