Bà nói với Cảnh khi anh từ dưới đi lên:
“Đi dạo chơi không Cảnh”
“Vâng! còn mấy chị kia đâu?”
“Không biết, chắc mấy bà đi về rồi”
OK, Cảnh nói: “Em vói chị dạo chơi cho biết”
Hai người đi rất xa, bờ biển bây giờ chỉ con những ghềnh đá lớn, người vắng teo. Những tản đá che khuất bóng người. Bà Phương nhìn Cảnh nói:
“Cảnh thấy ở đây nước đẹp và trong hơn?”
“Vâng chị ạ, ở đây đẹp thật. ”
Anh nói xong quây nhìn lại người đàn bà, bỗng anh có cảm nghĩ: bà Phương còn đẹp quá! Bà mặc áo tắm hai mảnh, thân hình khiêu gợi, vòng ngực tròn triạ, vòng bụng thon không có mỡ, đôi mông to gợi cảm kèm theo cặp chân dài nhiều lông măn mịn màng, làm Cảnh thèm nhỏ dãi. Hai người đến một tản đá lớn không ai nhìn thấy được:
Bà Phương nhìn Cảnh đắm đuối, bà lại thật gần Cảnh:
“Cảnh có ngưới yêu chưa?”
“Đang tìm chi ạ!”
“Cảnh đẹp trai, thiếu gì cô!”
“Không dám đâu!”
Hai đôi mắt nhìn nhau. Bỗng hai đôi môi thật gần. . . và hai người tự nhiên hôn nhau. Lưỡi của họ quyện lấy nhau. Ngay chính giữa quần tắm của Cảnh dương vật từ từ nhô lên và bàn tay của bà Phương sờ xuống vút ve mạnh bạo. Dương vật cương cứng. Như không tự chủ được mình bà Phương cuối xuống kéo quần tắm của Cảnh xuống. My God! bà Nghĩ: Một dương vật đồ sộ cứng ngắt hiện ra, đầu khất đỏ ửng to lớn chỉa thẳng lên trời. Không đẻ lỡ cơ hôi nào, đôi môi đỏ tươi của bà Phương ngậm vào và mút. Cảnh đứng như trời trồng, nhắm mắt thụ hưởng những khoái cảm vô bờ chưa từng có. Người anh rân rân, vừa lo sợ, hồi hộp, sung sướng chen lẫn với nhau. Bà Phương như kẻ đói lâu ngày, tay cầm dương vật xụt mạnh, miệng vừa mút một cách điên cuồng. Cảnh hẫy mông về phía trước, dương vật như dài ra thêm, chất nhờn thấm bờ môi mộng. . . Đến một lúc dường như Cảnh không chịu nỗi anh nâng bà Phương lên, dìu bà lại ghềnh đá, tay anh thọc mạnh vào trong quần tắm của bà Phương. Ngón tay cọ quẹt cái khe đã ướt đẫm chất dâm. Anh quỳ xuống, vạch làn vải qua một bên. Âm hộ phơi lộ liễu dưới ánh mặt trời, đầy đặn, mập tròn, những sợi lông đen nhánh mịn màng ôm sát hai mếp nhô cao tròn trịa ẩm ướt. Anh đưa lưỡi liếm nhẹ, bà Phương nẫy mình rên nho nhỏ. Anh lấy tay vạch hai bên mếp lồn, lưỡi anh đánh liên tục phần nhậy cảm nhất. đó là phần mồng dốc đỏ ối phía trên. Bà Phương ưỡn người rên rĩ… Bỗng có tiếng người xa gần đâu đây. . . ? Anh dừng lại, đứng lên, ngay ngắn. Thế là hỏng việc! Hai người nhìn nhau tiếc nuối. Mặt bà Phương đỏ rần, mồ hôi ra như tắm. Hai người dắt tay nhau đi ra khỏi chỗ ấy. Lòng xôn xao, rậm rực, lo sợ, hồi hộp, nhưng thích thú không thể diễn tả được.