Rồi thằng Tuấn hô “nào, bọn mày ơi, bây giờ đến bướm của chị Lan Anh nhé”. Bọn trẻ reo lên, đứa thì khom lưng xuống, đứa thì quỳ hẳn xuống sàn áp mặt lại gần nhìn cho kỹ. Cả bọn xúm sít xem âm đạo của Lan Anh, cô tự biết mặc dù mình đã có con, lại đi làm cái nghề này, nhưng cửa mình của cô vẫn còn khá đẹp chứ không như các cô gái chuyên hành nghề này khác. Lan Anh thấy hơi ngượng khi bọn trẻ cứ dán sát mắt vào xem chỗ háng cô, đứa nào cũng tranh nhau sờ tay vào mân mê hai mép thịt mềm mềm lồi hẳn ra của cô, bọn nó còn vành cả hai mép đó ra để xem bên trong âm đạo của Lan Anh hồng như thế nào, vừa xem bọn nó vừa bàn tán rôm rả, “đấy tao đã nói mà, nó có hai cái môi to ở ngoài che, bên trong mới là cái lỗ để chơi” “bọn mày nhìn này, không nhiều lông như tao tưởng, chỉ có một đám ở trên còn ở dưới chẳng có lông gì cả, nhìn rõ cái miệng lỗ đã quá” “lông hơi xoăn nhưng mượt quá bọn mày à, vuốt cũng thấy hay hay”, “ôi tụi mày ơi, trông nó cứ mũm mĩm như hai cái múi gì đó”. Bây giờ thì Lan Anh cũng phải đỏ mặt, cô biết cô có mu cao, vị trí cửa mình lộ hẳn ra khiêu khích với hai môi âm đạo khá to, kể cả cô khép hai đùi lại vẫn nhìn thấy rõ. Một thằng hỏi “chị Lan Anh ơi, em nghe thấy bảo hai mép này dài hẳn ra như thế nào là chứng tỏ đã “ấy” nhiều người lắm rồi hả chỉ”, “xì, ấy gì mà ấy, cứ nói thẳng là cho nhiều người địt rồi phải không cho nhanh”, một thằng khác nghịch ngợm lấy tay kéo hẳn mép âm đạo Lan Anh ra chỉ tay hỏi cô “chị ơi, của mấy cô gái trẻ có giống như thế này không”. Lan Anh đành ấp úng “ừ…thì công việc của chị thế mà, với lại chị đã có con rồi nên nó không được nhỏ nhắn như các cô gái mới lớn”. Một thằng khum khum lòng bàn tay ấp ấp vào cái chỗ hơi hùm hụp phồng lên, thịt mềm mềm của Lan Anh nói “này, bọn mày xem này, to ra phết hết cả bàn tay nhé, mấy con nhỏ châu á tụi minh xem trong phim đâu có to thế này, chỉ có mấy đứa Tây thôi”. Một thằng hỏi thẳng tuột khiến Lan Anh đỏ mặt “chị ơi, chị đi làm thế này thì chắc chỗ này của chị đã cho nhiều đàn ông địt lắm rồi nhỉ, chị có nhớ là bao nhiêu người rồi không”. Lan Anh thầm nghĩ, bọn này là học sinh mà sao dám nói thẳng sỗ sàng thế nhỉ, cô đành ấp úng lảng tránh “ừ thì cũng nhiều…”