Vị chúa tể đỡ cô bé nằm dài ra sạp, tay se đầu vú, miệng lâm râm đọc thần chú, mắt cô bé khép lại, an phận, hiến dâng, tay ông vo tới đâu, cô bé rúm người tới đó. Vị chúa tể làm như không quan tâm, vẫn tiếp tục xoa nắn, bàn tay ông thản nhiên lần xuống bụng, và thọc nhẹ vào chim cô bé, không ai bảo phải làm gì, nhưng cô bé vẫn biết: hai chân dạng lớn, đít hẩy lên, miệng phát ra những âm thanh tột đô.. Tiếng phát chưa tròn thì vị chúa tể đã đút cu vô miệng cô bé, ú ớ, mút liếm, bỗng ngài ngã gục, cô bé bắt đầu ngồi dậy, làm theo những gì đã được các Mợ dạy đêm qua …
Cu vị chúa tể ngỏng lên như muuốn thọc tan trời đất . Chim cô bé ướt mèm như mưa vừa ghé qua . Vị chúa tể lặng lẽ kê chiếc gối trắng xuống mông cô bé, ngài bắt đầu vục mặt vào và mút lấy mút để. Chân cô bé càng lúc càng dạng lớn, tay bấu lấy sạp, miệng phát ra những âm thanh lạ kỳ . Mặt vị chúa tể hồng, căng đến cực độ, ông banh chim cô bé ra, nhìn vào nó lần cuối, môi nhếch cười thoả mãn, và rồi, ông kê cu mình ngay lỗ thánh, thật nhẹ, thật nhẹ ông nông cu mình vào, vừa nông cu, ông vừa xem xét nét mặt cô bé: nét mặt chan hoà hạnh phúc với những đường nhăn dọc ngang tượng trưng cho tiết trinh.
Bỗng cô bé hét một tiếng thật lớn, cu ông đã vào tới tận cùng, những đợt đục nông, bắt đầu xối xả dội vào tử cung cô
bé… Những phút đau đớn đầu rồi cũng qua … cô bé bắt đầu bấu, núi lưng ông và đưa mông lên thật cao … Tiếng xét từ cu ông như gầm thét giữa những giọt máu hồng đang loang trên chiếc gối trắng …