Ngồi trên giường bác Cơ nhìn xuống. Hai cẳng chân cong vòng ốm tong của bác càng dạng xa. Mắt bác đờ đẩn hình ảnh của con bé đang hì hục trước mặt. Bác thấy mái tóc nó lòa xòa vàng thui do năm tháng dầm mưa giãi nắng trên đùi bác, những sợi đen óng ả thật tiệp màu với chùm lông đen của bác. Bác hảy đùi lên cao đón nhận từng cái ấm nóng êm ả phát ra từ lưỡi con bé bao trùm lấy dương cụ nóng hổi của bác. Đôi bàn tay lần mò, bác bạnh ngay gốc dương cụ cho cu bác thêm dài, cho cái đầu đỏ to sừ trong lớp da bầy nhầy trùi ra như con rắn đỏ. Bác nắm tóc con bé kéo đầu nó ra. Cái đầu lỏ bóng lưởng lồi ra trước mắt, đập đập vào má phinh phính của con bé. Dường như bác muốn khoe cái lồi lõm chằn chịt của những vết tích mà bao năm tháng phong sương với chăn gối, cho đứa con gái vừa chập chững biết chuyện người lớn thấy. Bác thật mãn nguyện với những gì mình có ở cái lứa tuổi sắp về chiều này, mãn nguyện trước một đứa con gái phủ phục ở giữa hai chân bác. Nhìn kỹ xuống, bác thấy đôi mông nó thật non mềm, khe đít nó thật dài chia đôi bờ mông run rinh theo mỗi cử động của cái đầu lắc lư trong háng bác. Bác thầm ước đôi tay bác thật dài để sờ vào vùng thịt mơn mởn đó. Nhưng không, đôi tay bác chỉ đủ dài để mò mẫm trước ngực con bé. Bộ ngực no tròn săn cứng của đứa con gái vừa mới bước vào tuổi đôi mươi với hai núm vú cương chặt như hai viên kẹo tròn, đã ướt nhẹp vì nước miếng từ phía trên môi trào xuống.