VN88 VN88

Cám dỗ tình dục

Tình cảm của chúng tôi cứ thế mà phát triển tốt đẹp. Nàng thì không sao, nhưng tôi thì không thể ngừng được cái cảm giác khoan khoái của người chiến thắng, tôi luôn muốn thể hiện thứ tình cảm lạc lõng, vô vị của tôi với nàng, ở bất cứ đâu: trường học, trên đường, hay thậm chí cả trong giờ học… Thế nhưng cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra! Một giáo viên phát hiện hành động của tôi trong giờ, và tôi đã bị phạt đứng trước lớp đến hết tiết, còn nàng thì chết trân suốt buổi học, sau đó còn giận tôi cả mấy ngày. Cuối cùng tôi đã phải hứa sẽ không bao giờ làm như thế trong lớp nữa, và sẽ cùng nàng đi xin lỗi cô, lúc ấy nàng mới chịu tha thứ, và mọi chuyện lại bình thường, tất nhiên trừ những điều tôi hứa là vẫn phải thực hiện nghiêm chỉnh!

Thời gian cứ thế trôi qua, chúng tôi đã có với nhau những phút giây thật hạnh phúc, nhưng cũng có những lúc căng thẳng mà tưởng chừng như không gì có thể tháo gỡ được. Nhưng thật may mắn, chúng tôi đã vượt qua được hết… Và rồi, một tin buồn đã đến với tôi, hay đúng hơn là đến với cả hai, đó là bố mẹ nàng bắt nàng phải đi du học vào hết năm nay. Đầu óc tôi như quay cuồng, tôi chẳng còn tâm trí đâu để mà lo học nữa, những bài kiểm tra điểm kém theo ngày tháng thoi đưa, ngày thi cử đã gần kề, và đợt thi này chính là cuộc đấu sinh tử quyết định xem tôi có được Học Sinh Giỏi hay không, nhưng lúc ấy tôi chẳng còn tâm trí đâu mà quan tâm đến cái mục tiêu mà tôi đã phấn đấu từ đầu học kì II, khi tôi đã cùng hứa với nàng sẽ cùng bước chân lên bục nhận giải. Nàng cũng lo, không chỉ cho nàng mà còn cho cả tôi, nhưng lạ thay, thành tích của nàng vẫn không giảm mà có nhiều cái còn tăng tiến lên, lúc ấy tôi đã có những suy nghĩ thật tiêu cực: ” Bây giờ ta mới biết mình thật yếu đuối, thậm chí không bằng một đứa con gái. Ta phải làm sao đây, hình như ta càng lúc càng nhận thấy mình không xứng đáng với T.”. Mà tính nàng cũng lạ, rất ít nói. Khi thấy tôi như vậy, nàng không nói gì cả. Có lẽ nàng chờ tôi bình tâm lại rồi mới nói với tôi. Nhưng rồi như không chịu nổi, một hôm nàng nắm tay tôi, kéo tôi lại một chỗ và nói thẳng vào cái bản mặt bất cần đời của tôi khi đó:
– “Chuyện này T. cũng buồn lắm chứ đâu phải riêng gì D. đâu, nhưng D. ơi, T. nói ra đâu phải vì muốn D. như vậy, T. muốn D. khác cơ, T. muốn D. sẽ học giỏi hơn, càng tự tin hơn khi một ngày nào đó không có T. bên cạnh. Nếu D. không muốn T. buồn thì đừng như vậy nữa, T. thương D. lắm, và mấy hôm nay T. càng thương D. hơn cơ, D. có biết không? Đừng làm T. thất vọng nữa nhé…”
– “Vậy tại sao mấy hôm nay T. không nói, tới hôm nay mới nói những lời này. Nhưng dù gì thì D. cũng rất cám ơn về những gì T. đã nói với D.!” _ Tôi đáp:
– “T. sai rồi, nhưng D. có hứa với T. không đã.”
– Ừ, D. hứa…

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.