Con Lượm thở dài chán nản.
Con Lượm không biết ai đã sinh ra nó, nó nghe người ta nói là mẹ nó đẻ nó ra rồi đem bỏ ở cái sân ga này vào một đêm mưa rơi. Rồi từ đó nó sống với cái sân ga và xem cái sân ga như là nhà của nó. Ban ngày con Lượm đi rong ra chợ phụ người ta làm việc vặt, hay đi ăn xin đâu đó. Tối về trùm mềm ngủ ở một góc sân ga. Gần đây con Lượm quen với thằng Tí, thằng khuân vát cho tiệm chạp phô Vĩnh Thắng. Và hai đứa định sống với nhau sau khi thằng Tí dành dụm một ít tiền để mua cái xe ba gác và dựng một túp lều lý tưởng.
Sau khi chia tay với thằng Tí, con Lượm trở về sân ga như mọi ngày.
Trời bắt đầu đổ mưa, những cơn mưa tầm tả, trút nước.
Càng về khuya, sân ga càng vắng lặng. Hôm nay sân ga không một bóng người nào khác ngoại trừ gả xếp ga và nó. Lúc nó đang thiu thiu ngủ thì gã sếp ga lại tới cạnh nó kêu nó dậy.
Con Lượm thức dậy, ú ớ thì gã xếp ga ôm chầm lấy nó hôn tới tấp trên mặt, trên môi nó. Nó phản kháng, dãy dụa, và đánh vào lưng gã. Nhưng gã vẫn không buôn tha. Gả hấp tấp cởi cái quần sa-ten của con Lượm ra. Con Lượm co chân, dằn co.
– Xẹt…..
Cái quần rách nát trong tay gả đàn ông thô bạo. Xé xong cái quần con Lượm, một tay gã giữ lấy người con Lượm còn một tay gã thò xuống mu con Lượm mà bóp lấy bóp để. Cái mu trắng phau, mum múp dưới mấy sợi lông đen lưa thưa hiện ra dưới ánh đèn vàng vọt của sân ga. Con Lượm đưa tay che lại. Gã sếp giữ lấy hai tay của con Lượm và tiếp tục sờ mó cái lồn nó. Gả thô bạo bóp mạnh vào lồn con Lượm. Con Lượm cong người rên khẽ. Miệng thì luôn hồi la…”xin đừng……xin đừng…..”
Xem Truyện 18 căn nhà ga
Gã xếp ga bóp lồn con Lượm một hồi rồi gã lại bóp vú. Đôi vú con nhỏ tí xíu, vậy mà gã lại nhồi, lại nắn không hề thương tiếc.