Thốt nhiên, Thoa cảm thấy thương hại thằng nhỏ, nàng tiến lại bên ngồi xuống bên cạnh thằng Hậu, nàng cầm lấy tay nó để sát lên mu lồn của nàng rồi ghé vào tai nó nói nhỏ :
– Hậu về nhà đi, ngày mai, nếu bác…, nếu tui không bận việc thì sẽ cho Hậu đến đây chơi nữa, nhưng phải nhớ dòm chừng cái màn che cửa sổ…, nghe không. Giờ thì phải đi về kẻo con bé Lyly nó về trông thấy hết thì không tiện…
Nhắc đến con bé Lyly, Thoa mới chợt nhớ ra rằng hôm nay, con bé về nhà không đúng với giờ giấc thường lệ. Thoa nghĩ dại, hay là tại nó mới bịnh dậy, lỡ có chuyện chi không hay sảy ta trong trường? Không, không xui xẻo như vậy đấy chứ! Nó cũng đã lớn rồi chứ còn nhỏ nhít gì đâu. Nếu có chuyện gì, nó sẽ phải báo cho nhà biết chứ! Chắc là tại Thoa đang mang mặc cảm phạm tội cho nên hóa ra nghĩ toàn chuyện vẩn vơ hkông đâu. …
Nàng kín đáo tiễn dúi vào tay Hậu một ít tiền như để thưởng công cho nó trước khi đưa nó ra khỏi cửa. Thoa cũng không quên cúi xuống vừa hôn phớt lên mặt thằng nhỏ vừa thò tay xoa nhẹ con cặc đã mềm xèo của nó thêm lần nữa trước khi khóa rái cánh của phòng để đi vào phòng tắm.
Dòng nước ấm áp tỏa xuống khắp người Thoa khiến cho nàng vừa thấy vui vui vừa thấy vô cùng mãn nguyện. Thế là từ nay, nàng mất Phúc thì đã có một thằng trẻ tự ý dẫn xác đến đây để thỏa mãn xác thịt cho nàng. Đối với cuộc sống của mẹ con Thoa, như vậy là quá đầy đủ hạnh phúc. Nàng không phải bận tâm nhiều về vấn đề tiền bạc, mặc dù căn tiệm làm sắc đẹp của Thoa cũng chỉ đem lại một nguồn lợi tức tương đối vừa đủ cho hai mẹ con nàng chi dùng. Nhưng nói cho cùng, Thoa cũng chẳng có nhu cầu chi tiêu gì to lớn, chỉ có Lyly thì thỉnh thoảng Thoa phải cho con bé một ít tiền cho nó trang trải quần áo, phấn son hay sách vở. Phần
còn lại trong cuộc sống, có lẽ vẫn là vấn đề nhục tình.