Ấy vậy mà cuộc sống lại trở nên dễ thở nhẹ nhàng. Người nào lo việc riêng tư của người ấy, thấy cần đến nhau thì sẽ sáp lại với nhau, tận hường cùng nhau rồi tạm chia tay nhau trở lại với những công việc riêng biệt của mình.
Chỉ có một điều dần dần Thoa nhận thấy ở thằng Hậu là nó phải tận tình phục vụ một lúc tới hai cái lồn, một lớn một nhỏ và cái lồn nào khi đã rương lên thì nó phải hành sự cật lực, bao nhiêu tinh khí phải tống xuất hết ra bên trong hai cái lỗ lồn, có khi không đủ thời gian cho con cặc của thằng Hầu có đủ thời gian phục hồi sinh lực, do đó, nó đã bắt đầu có những sự uể oải khác thường, mặc dù Thoa cũng đã tế nhị tìm nhiều cách tẩm bổ cho thằng Hậu đỡ sa sút. Nhưng, sức thằng Hậu có hạn mà thôi, nó cũng cần có sự an dưỡng nghỉ ngơi, con cặc trẻ trung của nó cũng cần phải có tinh khí đầy đủ, mới có thể làm cho hai người đàn bà này đến
tận trên đỉnh vu sơn của nhục tình khoái lạc.
Phần con bé Lyly, coi vậy mà không thường xuyên đòi hỏi bằng Thoa, với số tuổi xấp sỉ trên dưới bốn mươi, Thoa như người hồi xuân đầy sung mãn, nàng có thể cho phép thằng Hậu đến đụ mỗi đêm, nhưng Thoa cũng tự chế được phần nào và nàng cũng tế nhị cho rằng con bé Lyly cũng cần đến thằng Hậu như nàng, nên nhiều khi muốn đụ, Thoa cũng giả bộ bảo với thằng Hậu :
Hậu sang phòng của Lyly trò chuyện với nó, bữa nay, bác… mệt không muốn làm gì…, ngày mai rồi tính.