Nghe mẹ đề nghị, Lyly cũng chẳng biết phải trả lời ra sao. Thôi cứ để tùy mẹ muốn sao cũng được Vả lại, chú Phúc cũng là người có tánh vui vẻ và dễ dãi. Thật ra, đối với Lyly, cô cũng chẳng có trở ngại gì để không tỏ ra thân thiện với chú, ngoại trừ chú đã nhìn thấy Lyly nhìn lén cảnh ái ân cụp lạc giữa chú với mẹ của Lyly. Nhưng sao tuyệt nhiên, chú không có phản ứng chi về điểm này. Hàng ngày, chú vẫn tỏ ra niềm nỡ và nói chuyện với Lyly một cách bình thản, có trên có dưới, chưa có dấu hiệu gì khá c lạ.
Chú Phúc biết rõ Lyly hay nhìn trộm hai người lớn đụ nhau, chú cũng hiểu rằng, những hình ảnh đầy kích thích đó, nhất định phải có những tác dụng ghê gớm lắm đối với tâm hồn của một cô gái mới lớn như Lyly. Nhưng chú chẳng phiền trách, cũng chẳng đá động với Lyly về chuyện này. Thoa, mẹ nàng thì hoàn toàn không biết có chuyện dó. Tuy đã nhiều lần nàng cẩn trọng nói với Phúc:
– Em chỉ có một đứa con gái duy nhất. Em muốn cho nó có được một cuộc sống hồn nhiên sung sướng, vì nó đã bị mất cha ruột. Em không muốn con em phải khổ giống như em bây giờ. Giữ cho nó sống tự nhiên với tuổi của nó được ngày nào là em mừng ngày nấy. Chúng ta có làm gì cũng phải kỹ lưỡng đừng để cho nó trông thấy hay biết được những chuyện riêng tư kẻo nó bị chia trí ra trong việc học hành.