Mẹ đã có nhận xét về chú Phúc như thế thì nhất định là phải đúng nhất rồi! Với lại, Lyly cũng đâu có bao giờ cật vấn mẹ về sự hiện diện bất ngờ của chú Phúc trong nhà này. Lyly nghĩ đơn giản rằng giữa mẹ với chú Phúc là hai người lớn, họ lại là hai người bạn tốt, đối xử và đãi ngộ với nhau bằng những việc tốt thì cũng là sự thường, đâu có gì đáng nói. Duy chỉ có một vấn đề Lyly đã bao lần muốn hỏi mẹ, để mong không bị mẹ la rầy và được mẹ bình t~nh giải thích, sự thắc mắc của Lyly không phải là sự có mặt của chú Phúc hay những việc tốt đẹp mẹ đã tự nguyện làm cho chú, mà là những hình ảnh Lyly đã lén nhìn thấy hai người làm với nhau ở trên giường. Câu hỏi đầu tiên là tại sao họ lại phải làm như thế? Tại sao giữa một người đàn ông với một người đàn bà lại phải vứt bỏ hết tất cả y phục quần áo nhau ra rồi hôn, liếnl, bu, mút, rồi ve vuốt tất cả những cơ phận khác biệt của nhau trên thân thể , rồi lại dùng bộ phận sinh dục của người này cọ sát và đâm lút vào lỗ. của người kia, rồi rên xiết cuồng loạn đến mê man, rồi bắn khi ra trong lồn của nhau cho đến khi cả hai bật ngửa hẳn ra và nằm dài thở dốc ra chiều rất là mãn nguyện.
Trong khối óc hồn nhiên đơn giản của một cô gái mới lớn, Lyly chỉ đoan chắc một điều rằng tất cả những gì mẹ đã làm cho chú Phúc phải cuồng điên, tất cả những động tác chú Phúc làm trên thân thể của mẹ đã khiến bao lần mẹ phải kinh động đến rên rỉ khổ so’, như lại tái diễn thật nhanh sau đó, miệt mài, liên tục, có khi ngay ban ngày, có khi trong những đêm khuya thanh vấng mà cả hai người đều đã tưởng rằng Lyly đang say ngủ.