VN88 VN88

Cát bụi phong trần

Nhưng có một điều Thoa không thể ngờ được rằng, bản tính con người là sự tham lam vô độ. Thoa đã quá vô tình để cho hũ mỡ ở gần miệng mèo. Cho đến bây giờ, nàng mới tự trách mình là đã quá vô tình vô ý vào những khi Thoa lên cơn động cỡn lên, đụ đéo với Phúc tưng bừng mà không cần để ý gì đến Lyly, đứa con gái của nàng đang chập chững bước vào ngưỡng cửa của tuổi dậy thì, sức sống đang bừng lên dữ dội và rất dễ rơi vào cái bẩy vô cùng màu nhiệm của tình dục.

Đến lúc Thoa hiểu ra được điều này thì mọi việc đã trở thành quá muộn. Kết quả là Phúc đã nhẫn tâm phá trinh Lyly, đã làm tình với Lyly thường xuyên hơn cả với nàng. Và cũng từ điểm này, Thoa mới nhận chân ra rằng, mấy lúc chung đụng thể xác sau này, Phúc không còn tỏ ra nồng nhiệt hăng hái như trước. Hắn chỉ đè ra đụ nàng như đụ một cái hình nộm, chẳng tỏ ra có cảm xúc gì Nhưng vì đặt tin tưởng nơi Phúc, vì trong lúc ngụp lặn trong điên mê, Thoa chưa kịp nhận ra điều đó? Đến lúc nhìn ra mặt trái của vấn đề, không cần suy nghĩ sâu xa, Thoa quyết liệt đuổi cổ Phúc ra khỏi cuộc sống của hai mẹ con nàng, để rồi từ đó, không khí trong căn nhà lại trở về với vẻ tĩnh lặng và buồn nản hơn xưa.

Đuổi Phúc đi rồi, Thoa những tường thế là giữa hai mẹ con nàng sẽ yên bình như cũ, mặc dù nàng đành phải chấp nhận cuộc sống đơn côi với những ngày đêm những cơn khao khát dục tình lại có cơ hội bùng lên dữ dội. Thoa vẫn phải cương quyết cắn răng chịu đựng. Nàng quyết không thể ngã lòng để phải lép vế đi tìm Phúc. Và sự kiện “chay tịnh” như vậy đã trở thành một nỗi khổ tâm lớn lao đối với một người đàn bà còn nhiều sức sống như Thoa. Nàng chưa thể tìm quên, dứt đỗ những chuyện thèm khát ái tình. Những cơn khát khao điên dại quay về hành hạ thân xác của nàng từng đêm, rồi từng đêm nàng nhất định phải kiên gan chịu đựng, không thể chùn bước trước sức cám dỗ kinh khiếp của xác phàm.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.