hoặc để đố cái cổ xe đạp mía làm đường, bằng hai câu giàu hình ảnh :
hai người đứng lại trao hôn
đút cặc vô lồn nước nhỉ chảy ra
(ca dao)
Những câu ca ấy bây giờ chợt thấm. Chúng như những nguồn sinh lự? chợt bồi dưỡng nồng nàn từng tế bào trong người Thiện. Thiện chợt thấy cần phải xem xét lại những háo hức bất ngờ nhưng không thiếu mãnh liệt trong người. Trước nhất là phải kiểm tra bộ tam sự?nằm giữa háng. Thiện nghĩ thế. Và cậu háo hức đi ra ngoài gò mã.
Cũng như hầu hết những nông thôn khác, tại làng Thiện không có nhà vệ sinh, nói gọn nhẹ hơn là cầu tiêu. Người lớn, trẻ em, đàn ông, đàn bà đều phóng uế ở vườn nhà, hoặc ngoài bờ rung, trên gò mã. Với nắng, gió, qua một thời gian ngắn các bãi phân sẽ khô mau, rồi tan rã để ngấm vào đất, trự? tiếp bón xanh cây cỏ một cách tiện lợi .Nhờ mặt bằng của làng khá lớn và trống hốc giữa trời, dân làng lại ít, nên không nơi nào thành một bãi phân thự? sự? Không khí do đó vẫn trong lành, ngọt ngào, đúng nghĩa với bốn chữ, vẽ đủ một làng quê tiêu biểu của Việt Nam : Hương đồng Phấn Nội.
Riêng với Thiện, cậu thích nhất là ngồi đại tiện trên các gò mã. Ở nơi này gần như chỉ dành cho đám nhỏ tuổi cỡ Thiện. Giữa trời giữa đất vừa phóng uế vừa nghĩ đến những cuc u mọi, săn rắn mối hoặc bắn chim…sướng biết bao nhiêu. Một vài lần ngồi đại tiện như thế Thiện cũng đã tự?dưng nhìn xuống cặc mình một cách vơ vẩn. Hôm nay ra ngoài gò mả, trong lúc cái bụng không đòi phải thải ra chất gì, Thiện chỉ có một chủ đích duy nhất : kiểm tra con cặc mình ra sao ? Vì đâu nó đã ương ngạnh đi lớp vải quần lên trong khi chủ nhân của nó chỉ nhìn hai con chó đụ nhau ?