VN88 VN88

Chàng rể may mắn – Truyện 18

Tôi nằm nghe thằng Hoàng nói mà nước mắt vẫn còn tuôn ra khóe mắt. Tôi cũng hiểu như vậy, nhưng tôi thấy quá mệt mỏi, không còn sinh lực nữa. Tôi tuyệt vọng vì mình vừa làm một chuyện tày trời, tôi vừa chiếm đoạt chồng của đứa con gái yêu thương của mình, biết làm sao mà hàn gắn lại lỗi lầm này! Tôi có lỗi ngàn lần với con gái của tôi. Tôi thỗn thức hỏi:
– Có cái gì tốt và đẹp trong chuyện thương tâm này, con thử nói cho má nghe.
– Con có nói gì làm má giận thì má cũng bỏ qua cho con nghe! nếu nói về cái đẹp trong chuyện này thì con thấy là con thật may mắn, từ đầu con đã thấy gần gũi má, má cũng như là một thần tượng đối với con… cái gì nơi má đều đẹp đối với con, con có một sự chiêm ngưỡng thầm kín đối với má, con thấy má đẹp vô cùng. Lẽ dĩ nhiên má không còn trẻ như một người thiếu nử, nhưng má lại có cái đẹp của người đàn bà trong tuổi quyến rũ nhất… nhất là từ mấy tháng nay, có lúc con lén nhìn má mà mong ước một cái gì đó mơ hồ… như được nắm tay má đi dạo trong rừng, như được má ôm vào lòng mà vuốt ve…

Tôi châm chú nghe thằng Hoàng và một luồn cảm động từ từ dâng trào lên trong lòng ngực. Tôi đang tủi thân mà lại được nghe những lời chân tình như vậy làm những ý tưởng đen tối đang tràn ngập lòng nàng lui dần, lui dần . Tôi nhớ lại lúc lần đầu tiên mới gặp thằng Hoàng, khi con Lan dẫn nó về nhà giới thiệu, tôi đã nhìn thằng Hoàng với một cặp mắt vừa ngạc nhiên vừa trầm trồ trước một thanh niên đẹp trai, nhiều nét quyến rủ và tôi đã mừng cho con gái của tôi. Lẽ dĩ nhiên không bao giờ tôi lại có ý tưởng loạn luân với thằng Hoàng, nhưng định mạng khắc nghiệt đã đặt tôi vào tình thế trớ trêu như ngày hôm nay… cái hiện tại đó đang trở lại một cách thật chính xác làm tôi chóang váng mặt mày: từng tế bào của thân thể tôi đang báo cho tôi biết là một người đàn ông đang ôm tôi trong tay và một con cu đang xâm chiếm lồn của tôi… và các tế bào đó cho tôi biết là điều đó rất là thích thú. Tôi chới với như người không biết bơi đang rớt xuống sông… bên tai tôi giọng nói của thằng Hoàng vẫn nhẹ nhàng vang lên:
– Má có đánh con đến chết con cũng không tiếc nuối chút nào. Má có cấm con không cho gặp lại má con cũng không ân hận, má biết tại sao không?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.