Từ đó, bấm đốt ngón tay đủ 9 tháng 10 ngày là bọn nhóc lại có thêm một em bé. Con lớn tha con nhỏ, lưng ẹo một bên, bà vợ càng ngày càng luộm thuộm rề rà nặng chịch. Thế mà “ tắt đèn nhà ngói giống nhà tranh “, bà xã luôn luôn vẫn được xem là tay chơi trống có hạng.
Tôi đem chiện này kể cho Bảy nghe khi tôi chuyển mụ sang vị thế ngồi xạng chưn trên miệng tôi, Bảy nghe thấm ý cười rich rích. Mụ đòi tôi lau bớt chất khí lồn đi đã, nhưng tôi cản lại. Tôi biết mụ đang ăn còn thòm thèm nên biểu sao cũng nhắm mắt nghe theo. Tôi điều chỉnh cho lồn mụ ở đúng vị trí miệng môi tôi rồi lấy hai tay bành ra dòm.
Cái lồn mụ chèn nhẹt nước bám đến cả lông mà bị banh ra cũng còn chót chét như ăn kẹo. Tôi mút hai ngón tay cho thấm nước miếng rồi đút vô khoắng bên trong. Mụ Bảy xàng xàng cốt để lồn mụ cạ theo các ngón tay tôi. Với hai ngón trỏ và ngón giữa của bàn tay còn lại, tôi banh thêm phần trên cao lồn mụ Bảy cho cái hột le lồi hẳn ra. Khi đó, tôi dùng ngón cái khảy vào hột le nhiều lượt, mụ Bảy hẩy hẩy cái lồn vì chịu không nổi, nước trào ra chảy dài theo mấy ngón tay đang ngoạy trong lồn mụ.
Tôi khảy thêm vài lượt nữa, rồi ghé miệng vô liếm tròn lỗ lồn và hột le khiến mụ Bảy bị giựt như con gà mắc nghẹn. Tôi chụm mỏ lại hun trịn lên khắp lồn, nhét mấy cái lông vào các kẽ răng rồi kéo vuốt ngược như người ta đánh vảy con cá. Mụ Bảy hích hác muốn ói, không phải miệng mụ muốn ói, mà chính cái lồn mụ muốn ọc ọc, giống ăn món gì không hạp.