Tôi sống bình yên trong căn nhà ọp ẹp đó, những kỷ niệm của chị vẫn còn đó , hình ảnh của chị vẫn còn đó vẫn lo cho tôi từng miếng cơm manh áo, lo cho tôi ăn học thành tài .
Nửa năm sau được tin Lan có chồng, tôi như trút đi một nửa gánh nặng tội lỗi trên vai . Và nửa năm sau đó nữa, khi được tin chị của tôi sanh được đứa con trai đầu lòng, ca mỗ không được suông sẻ chỉ giữ lại được đứa con. Chị đã ra đi như bông hoa gạo đã rụng xuống, để còn lại tôi trên cõi đời này cô đơn lặng lẽ khóc lóc trước nấm mộ của chị.
Tôi đã xuất gia sau đó …
( Truyện 18+ chị em mồ côi )