Chị Hường đồng ý ngay, nó liền thay chiếc áo màu xanh dương còn khá mới và chiếc quần tây kaki màu vàng sậm ; sau khi xin phép bố mẹ, nó dắt chiếc xe Dame của chị Hường ra khỏi nhà và nổ máy phi như bay về phía đường 27 tháng 4. Đến ngã ba, nó quẹo phải chạy về phía Công An Thị xã, lại tiếp tục quẹo phải rồi ngừng lại trước quán Cây Phượng ở mé trái bên kia đường. Nó gửi xe cho một anh bảo vệ quán rồi bước vào bên trong quán, lúc này quán đã bớt khách nên nó nhìn thấy rõ chị Kim Anh đang ngồi gục trên một cái bàn sát vách tường. Vừa nhìn thấy Lợi, chị chủ quán khỏi cần phải hỏi cũng biết nó là ai rồi, chị nhanh nhảu bước đến giúp nó phụ đỡ chị Kim Anh rời khỏi ghế rồi lần bước ra cổng. Khách khứa trong quán, ai nấy đều lo ăn lo nhậu nên chẳng ai để ý đến việc một cô gái nhậu nhiều quá bị say cả ; chẳng qua đó chỉ là chuyện thường ngày ở huyện. Anh bảo vệ lúc nãy dắt giùm chiếc xe Dame của Lợi, khi nó ngồi lên thì anh cùng chị chủ quán đỡ chị Kim Anh lúc này mềm oặt như trái chuối ngồi lên yên xe ; nó nổ máy cầm tay lái bằng tay phải còn tay trái vòng ngược ra sau ôm lấy người chị thằng Long chứ nếu không chị ta sẽ tuột té xuống đường thì nguy. Chị Kim Anh tuy say mèm nhưng chị gần như cũng nhận thức được là có người đang chở chị về nên chị vòng tay ôm chặt người Lợi do vậy rất là an toàn, nó chậm rãi chạy xe về đến nhà chị ở Chợ Cũ và ngừng lại ngay trước cánh cửa sắt đã khóa ngoài bằng ổ khóa.
-Chị Anh, chị đưa cho em chìa khóa đi!