Đọc truyện mới hay với tựa đề chị ơi anh yêu em, đây là truyện hay đọc phê lắm. Tôi may mắn sinh ra ở một vùng quê thật trù phú. Làng tôi ở ven sông. Sau lưng nhà là ruộng lúa bát ngát và những vườn cây ăn trái đủ bốn mùa. Trước mặt là giòng sông nước ngọt đầy tôm cá quanh năm êm đềm chảy. Chính bởi những điều kiện thiên nhiên ưu đãi như vậy nên con trai con gái làng tôi đẹp nức tiếng cả vùng. Con trai thì người nào cũng vạm vỡ, da xạm nắng, con gái thì cô nào cũng tóc đen huyền, da trắng như trúng gà bóc. Làm cho trai gái tới tuổi cặp kê khắp nơi thèm chảy nước miếng.
Gia đình tôi là một gia đình thuộc loại trung trung trong làng, nghĩa là không khá lắm và cũng không nghèo lắm. Cha mẹ tôi làm chủ được mấy công ruộng huơng hỏa. Nhờ may mắn những công ruộng này nằm vào chỗ đất tốt nên năm nào cũng có dư chút đỉnh để cho cha tôi lên quận sắm sửa quần áo cho gia đình và mua ít chai ruơu tây về để ba ngày tết ngày giỗ đem ra nhậu nhẹt với bà con xóm làng.
Video chị ơi anh yêu em hay
Tôi là con út trong nhà, trước tôi là ba chị gái. Mẹ tôi kể rằng khi sanh đến chị Ba Ngọt của tôi rồi thì ông bà thất vọng lắm vì nghĩ rằng sẽ chẳng bao giờ có được một thằng con trai để nối dòng nối dõi. Thế nhưng không biết do một sự may mắn nào mà tới khi chị Ba Ngọt tôi 7 tuổi thì má tôi lại có bầu và đẻ ra tôi. Mừng rỡ quá, sợ thằng con khó nuôi nên cha mẹ đã đặt tên tôi là thằng Lượm, út Lượm. Cái tên Lượm sau này đã làm tôi khổ khá nhiều vì chính ngay cái tên đã tố cáo sự quê mùa và thành phần già đình của tôi với mọi người.
Bởi là con út và lại là con trai duy nhất nên tôi được cưng nhiều nhất nhà… Tuổi thơ của tôi là một chuỗi ngày thật đẹp với những rong chơi phá phách, nghịch ngợm nổi tiếng khắp làng. Năm tôi 10 tuổi, trong một lần cùng đám bạn phá làng của tôi nhảy vào vườn chôm chôm của ông Cả cuối xóm hái trộm, bị chó rượt tôi sợ quá nhảy đại qua hàng rào kẽm gai thế nào mà vướng vào ngay của qúy rách cả quần, xước một đường dài thật sâu ngay con chim, máu chảy lênh láng. Người nhà ông Cả bắt được tôi đem về giao cho cha mẹ tôi…
Cha mẹ thấy tôi máu me đầy cả quần thì sợ lắm bèn dẫn tôi đến nhà ông y tá Ngụ ở ngoài chợ nhờ may lại chỗ bị rách. Sau khi may xong năm bảy mũi đau thấu trời xanh, ông y tá Ngụ còn giỡn: “Nhớ nghe mậy, đừng ăn tép, ăn thịt bò, chỗ may này nó u nần lên là chết mẹ con gái nhà người ta hết nghe mậy”. Tôi không hiểu gì cả nhưng cha mẹ tôi có vẻ thích thú, hai ông bà nhìn nhau cười tủm tỉm hoài.
Những ngày sau đó con chim tôi nó sưng lên và muốn làm mủ chỗ bị thương tôi nóng lạnh khó chịu vô cùng, cha mẹ tôi lo lắng nên đã dẫn tôi trở lại ông y tá Ngụ để nhờ khám. Khi mở con chim tôi ra ông Ngụ có vẻ hoảng sợ, bèn nói cha mẹ tôi hãy chở tôi đi bệnh viện quận ngay. Ông nói: “Ông bà hãy chở thằng nhỏ đi ngay hôm nay, đừng để ngày mai nguy hiểm”
Rời nhà ông y tá Ngụ mẹ tôi về nhà cho nhà hay tin còn cha tôi thì dẫn tôi ra chợ bao xe lam chở tôi lên bệnh viện. Xe chạy rung rinh, nghiêng ngả đâu cả hai ba tiếng mới tới bệnh viện quận. Lập thủ tục nhập bệnh viện rồi ngồi chờ cả tiếng đồng hồ tôi mới được khám. Bác sĩ cho cha tôi hay tôi bị nhiễm trùng khá nặng phải nằm lại bệnh viện để chữa trị.
Nằm ở bệnh viện 7, 8 ngày, ngày nào cũng mở băng tháo băng khâu khâu vá vá hoài làm tôi muốn khùng luôn. Cuối cùng khi tháo băng ra thì tôi có một con chim hình dạng thật kỳ quái ba bọc chung quanh thì xần xùi u nần thẹo vít tùm lum và có nhiều lỗ lủng như người ta xỏ lỗ tai vậy. Đặc biệt nhất là nó không còn ngay thẳng như trước nữa mà cong cong như cái móc thấy mà tức cười. Tuổi thơ của tôi cứ theo những nghịch ngợm phá phách như vậy mà trôi qua. Tới năm 13 tuổi thì tôi được cha mẹ cho lên quận học trung học vì ở dưới làng tôi chỉ có cấp tiểu học mà thôi.
Đọc truyện chị ơi anh yêu em hay mới
Cùng đi lên quận với tôi năm đó cũng có vài ba đứa chòm xóm, trong đám duy nhất chỉ có một đứa con gái, đó là con Lài, con bà Tám Hợi. Tuy là cùng lên quận học nhưng tụi tôi ở mỗi đứa một nơi và chỉ gặp nhau trong trường. Nhà tôi trọ học là nhà ông Tư cảnh sát, hiện làm ở quận, chỗ quen biết của cha tôi. Căn nhà của ông Tư khá đẹp, có hàng rào xung quanh. Trong vườn trồng nhiều hoa và cây ăn trái. Từ nhà tới chợ quận, nơi bà Tư có của hàng xén cũng cách khoảng 2, 3 trăm thước. Vì nhà ở khá gần chợ nên rất vui.
Vợ chồng ông Tư chỉ sanh được hai cô con gái nên ông bà rất cưng chìu. Cô chị lớn tên là Hường, ở nhà gọi là Hai Hường, lớn hơn tôi 3 tuổi. Năm đó 17. Chị Hai Hường có một nhan sắc mặn mòi và một thân hình thật bốc lửa. Chỉ nội đôi chân dài, đít căng, hai vú tròn quay như hai trái bưởi đầy khiêu khích là đã làm cho bao người muốn ngắc ngư rồi, đừng nói chi đến nụ cười lẳng lơ mời gọi luôn nở trên môi chị.
Chị thứ Ba tên Huê, năm đó 15 tuổi. Chị Ba Huê sắc sảo hơn chị Hai Hường nhiều, nụ cười ánh mắt quyến rũ vô cùng làm bao nhiêu học trò trong quận mê mệt. Chẳng có một cuộc thi hoa hậu nào được tổ chúc trong quận cả thế mà mọi người đều mặc nhiên coi chị Ba là hoa hậu quận. Vì tôi may mắn ở chung với chị nên đôi khi cũng được mấy gã si tình trong quận cho ăn kẹo, uống nước hoặc dúi vào túi mấy đồng bạc để nhờ đưa thư cho chị.
Học hết năm đệ thất, đệ lục thì tôi đã 15, 16 tuổi và chị Hai Hường, chị Ba Huê đã người mười bảy người mười chín, xinh đẹp như tiên, da dẻ hồng hào, vú đít ngồn ngộn thấy mà mê. Thời gian sau này thấy tôi đã lớn các chị không còn nựng nịu vuốt ve như những ngày trước nữa.
Khoảng thời gian đó có thể nói là thời gian rạo rực nhất của tuổi mới lớn của tôi. Tôi đã đôi lần chiêm ngưỡng thân hình ngà ngọc của chị Ba Huê trong những màn tắm hớ hênh và một hai lần mục kích cảnh chị Hai Hường làm tình cùng thằng cha Chín Cang cảnh sát. Tên này là đệ tử của ông Tư. Những lần vô tình hoặc cố ý mục kích được những cảnh đó con chim của tôi nó cứng như khúc củi và u nần xần sướng lên như cái đầu con gà trống đang hung hăng xù lông cổ lên trước địch thủ. Không biết có phải là giòng không, chứ con chim tôi nó lớn lắm, cha tôi là người nổi tiếng trong làng vì có con chim bự. Người ta vẫn thường gọi ông là ông Ba Quá “chày vồ” (chày vồ là cây chày giã gạo ở vùng quê).
Buổi trưa hôm đó, sau khi học hai giờ Việt Văn, buồn ngủ quá tôi bèn lấy giấy ra se lại, dùng thun rình bắn vào đít con gái trong lớp thì bị ông giám thị hàng lang bắt được đuổi ra khỏi lớp không cho học tiếp những giờ sau nữa.
Ra khỏi trường, túi không tiền nên chẳng biết đi đâu tôi bèn lủi thủi về nhà. Về tới của nhà thì đã thấy chiếc xa mobilet vàng của Chín Cang khóa ngay cây trứng cá trước ngõ. Đầu tôi bỗng nghĩ ngay đến cảnh hấp dẫn của chị Hai Hường và Chín Cang nên nhè nhẹ vòng ra cửa sau, nhảy qua hàng rào rào nhà thật êm.
Như tên ăn trộm tôi mọp mình bò lại gần chiếc giường của chị hai Hường, vén màn chui vô núp sau chiếc lu lớn đụng gạo cách cái giường khoảng hai thước. Trên giường chị Hai Hường và Chín Cang đang trần truồng như nhộng. Chắc có lẽ là mới nhập cuộc nên Chín Cang còn đang vờn chị Hai Hường như con mèo vờn mồi.
Chín Cang nói nho nhỏ trong hơi thở :
– Em ơi hôm qua anh mới được thằng bạn trên tỉnh về cho mượn cuốn sách dạy cách bú l*n` sướng lắm em ơi, hôm nay em nằm im anh thử coi ra sao nghe cưng.
Chị Hai ú ụ ngúng nguẩy ra cái điều mắc cỡ :
– Thôi thôi kỳ lắm anh ơi, dơ thấy mồ đi.
Chín Cang thấy coi mòi được bèn tấn công luôn. Vừa nói hắn vừa cúi xuống trên háng chị Hai :
– Anh thương em mà dơ cái gì, cưng cứ nằm yên đi.
Chị Hai vùng vẫy nhè nhẹ chống đối lấy lệ rồi trân mình chịu.
Chín Càng lè lưỡi thật dài liếm nhè nhẹ quanh háng và rún chị Hai khá lâu, khi thấy chị Hai có vẻ thấm thuốc hắn đưa tay banh rộng hai chân chị ra rồi dùng lưỡi ngoáy trong l*n` chị liên hồi, ngoáy chán hắn dùng cái cằm chà chà trên mu l*n` chị.
Chị Hai cong người lên như con thú bị thương, miệng rên rỉ không ngớt :
– Anh ơi! Làm gì kỳ vậy, sướng quá chắc chết, anh ơi.
Chín Cang thấy chị Hai đã tới chỉ, hắn kéo chị ra sát thành giường, cúi đầu xuống hắn ngoặm nguyên cái l*n` của chị mút chùn chụt làm chị Hai ré lên tùng hồi, tay chân quờ quạng cào cấu trên tóc trên lưng hắn. Tới lúc đó Chín Cang chắc chịu cũng hết nổi rồi bèn lum khum ở thế nửa đứng nửa ngồi cầm con c*c. dí vào mu l*n` chi Hai chà lên chà xuống. Chị Hai chịu đời không thấu miệng ú ớ rên rỉ : – Để vô đi anh, chết em rồi anh ơi… để vô đi anh… Tiếng rên càng lúc càng thống thiết làm cho Chín Cang như điên lên hắn bèn đẩy mạnh con c*c. vô l*n` và đập lên đập xuống liên hồi, miệng luôn rít lên : – Sướng quá em ơi! Sướng quá em ơi! Nhịp đập càng lúc càng mạnh và nhanh hơn rồi từ từ chậm lại rồi ngưng luôn. Hắn nằm im trên bụng chị Hai một hồi rồi lăn xuống, sải tay chân thở ồ ồ. Chờ cho hai người ngủ say thở thật đều tôi mới chui ra và leo lên gác nằm mặt mày nóng rần như say rượu, trong khi con chim tôi căng cứng như muốn chọc thủng quần. Vì cứ quanh quẩn rình rập ba cái vụ tắm rửa và leo lên xuống của hai bà Hai Hường Ba Huê, người tôi lúc nào cũng như say rượu, bức rức khó chịu vô cùng.Cho tới một hôm cơ hội đã đến với tôi thật bất ngờ. Buổi trưa hôm đó được nghỉ hai giờ sau vì thầy bịnh, tôi bèn về nhà ngay để mong may mắn có thể gặp cảnh cụp lạc như những lần trước. Vừa bước vào nhà đã thấy chị Hai Hường đang đứng trong phòng khách mặc một bồ đồ ngủ mỏng trông thật hấp dẫn. Chị Hai cười thật tươi hỏi tôi sao hôm nay về sớm vậy. Thất vọng vì thấy không có gì tôi ậm ù trả lời qua loa rồi đi thẳng lên cầu thang chui vào căn gác xép của tôi. Vừa cởi quần dài ra máng trên móc, định bụng là sẽ kiếm cuốn sách coi rồi ngủ cho khỏe thì nghe tiếng chân người đi lên thang lầu. Tôi ngóng đầu về phía của phòng thì thấy chị Hai xuất hiện. Dựa vai vào thành cửa, đầu nghiêng nghiêng chị hỏi tôi : – Em làm gì đó sao không xuống nhà chơi với chị. Tôi nói : – Hôm nay mệt quá em muốn ngủ. Coi như chẳng để ý gì tới câu trả lời của tôi, chị Hai bước lại gần và ngồi xuống thành giường của tôi. Thấy tôi có vẻ hơi lúng túng chị đứng dậy đi lại phía bàn học cầm một cuốn vở lên lật lật vài trang ra xem. Thấy không khí có vẻ ngột ngạt tôi kiếm chuyện hỏi chị : – Sao mấy hôm nay em không thấy anh Chín Cang lại chơi? Nét mặt buồn buồn chị nói như khóc: – Ba chị biết chuyện anh Chín thương chị nên thưa lên tỉnh đổi ảnh ra tuốt miền Trung rồi, chị bây giờ buồn lắm em ơi! – Sao chị không nói anh Chín Cang cưới chị để chị theo ảnh ra Trung? Cưới sao được, ảnh bỏ vợ con cho ai mà cưới. Nói tới đó như cầm lòng không được chị Hai Hường rươm rướm nước mắt. Thấy chị muốn khóc tội quá tôi lại gần đẩy cái ghế ở bàn học nói chị ngồi xuống và tìm lời an ủi. Trong tư thế ngồi khum khum đầu chị cúi xuống Hai tay chậm nước mắt, tôi đứng trước mặt nhìn thấy rõ hai gò ngực căng tròn của chị với làn da ửng hồng thật quyến rũ. Mắt tôi như bị thôi miên cứ nhìn chăm chăm vào đó. Bất chợt chị Hai ngước lên bắt gặp đôi mắt như ngây dại của tôi thì chị có vẻ hơi lúng túng phản ứng tự nhiên hai tay đưa lên che ngực, mắt quay đi chỗ khác. Bị bắt quả tang tôi ngượng quá định vùng chạy xuống lầu thì chị Hai nắm tay tôi lại. Chị nói vội vã trong hơi thở, trong khi mắt cứ nhìn vào cái quần xà lõn căng lên thù lù một đống phía trước của tôi. – Không sao đâu em, cứ ở đây với chị. Nói rồi chị kéo tôi lại gần chị hơn và vòng tay chị từ từ xiết lấy thân thể tôi. Mặt tôi áp vào ngực chị, mùi da thịt con gái làm tôi nóng rần lên, hai tay quờ quạng vuốt vuốt sau lưng chị. Lúc đó tôi như tên say rượu không còn biết gì nữa. Chị Hai kéo tôi lại ngồi xuống giường hồi nào không biết nữa, chị mở áo để lộ hai vú căng tròn với hai núm vú đỏ như son, chị nói hãy hôn lên ngực chị. Thấy tôi cứ hủi hun hun trên ngực hoài mà chẳng biết làm gì cả chị bèn lim dim mắt nói : – Em đừng hun nữa mà hãy bú vú chị đi, em bú nhè nhẹ, lấy lưỡi mà rà trên đầu vú chị đi em. Lẹ lên em.. Tôi chúi vào vú chị làm đúng như lời của chị khiến người chị cong rướn lên và rên nhè nhẹ – Đúng rồi đó em bú nữa đi, đá lưỡi mạnh lên đi em. Chị sướng quá em ơi. Rên la một hồi, chị bỗng ngồi nhổm dậy tuột quần xuống và bắt tôi bú l*n` chị. Mục này có vẻ tôi khá hơn vì đã mục kích tận mặt cảnh Chín Cang bú chị cách đây ít lâu nên tôi làm nhuyễn nhừ khiến chị ngất ngư như muốn xỉu. Thấy chị Hai đã quờ quạng tôi bèn tụt vội quần xà lỏn của mình xuống và đè đầu con chim xần xùi quá khổ của tôi vào ngay của l*n` chị mà cà nhắp cà nhắp. Thấy tôi cứ cà nhắp cà nhắp hoài mà không chịu đút vô chị Hai bèn ngồi nhổm dậy cầm ngay thằng nhỏ của tôi mà nhấn mạnh vào l*n` chị. Theo đà tay của chị tôi nhấn vào tuốt trong sâu và một cảm giác đê mê sướng khoái lạ lùng ngây ngất tràn ngập trong tôi, con chim của tôi lúc đó như bị bóp thắt lại và đầu con chim như bị mút liên hồi làm tôi nhột nhạt muốn chết. Tôi đang đê mê tận hưởng thì chị Hai rít lên : – Nắc mạnh đi em, nắc mạnh đi em… ôi con chim của em lớn quá kỳ lạ quá… sướng quá em ơi… nắc mạnh đi em.. Tôi như con gà điên tiết nắc lia nắc lịa, nắc đến nỗi chị Hai la khan cả cổ, mắt trắng dã ra như muốn xỉu tôi mới tuôn trào ra tràn ngập lênh láng trong người chị. Cứ để nguyên con chim trong người chị tôi nằm một lát lại thấy nó cứng ngắc như hồi đầu và tôi lại nhồi xuống lia lịa làm chị Hai quờ quạng quýnh quáng như người mắc kinh phong. Thấy chị Hai chịu hết nổi tôi tuột xuống và rúc vào nách chị ngủ vùi. Đó là lần đầu tiên biết mùi con gái của tôi… quả thật đã đời… Lúc đó tôi nghĩ nếu cho tôi được quyền thì tôi sẽ sửa lại tứ khoái của con người như sau: “Đụ, ăn, ngủ, ỉa” chứ không phải “Ắn, ngủ, đụ, ỉa”. Vị thế của đụ phải lên hàng đầu chú không thể khiêm tốn ở hàng thứ ba như vậy đâu.cám ơn các bạn đã quan tâm phần một nhé. Út Lượm – Phần haiSau lần mây mưa đó chị Hai lại như hoa hồng mướt rượt không còn buồn bã khóc lóc nữa. Chị hát ca tối ngày và chỉ chờ cơ hội là xúi tôi cúp cua về sớm để rồi lại tiếp tục diễn ra những màn cụp lạc nổ lửa trên căn gác xép của tôi mà thôi. Thời gian đó đúng là thời kỳ đổi thay nhất trong cơ thể của tôi. con chim, cái lưỡi của tôi được dợt nhiều lần nên nó nhuyễn nhừ… con chim thì muốn lên lúc nào là lên ngay, còn cái lưỡi thì như cái lưỡi con rắn thè ra thụt vào lẹ như chớp, ráy thật mạnh, thật sâu bất cứ chỗ nào mà tôi muốn. Chị Hai Hường đã từng xác nhận với tôi nhiều lần là tôi ăn bứt Chín Cang về mọi mặt. Căn gác xép của tôi rung rinh muốn sập xuống khoảng độ hai ba tuần lễ thì ông bà Tư phong phang biết tin bèn kêu tên Tư Toại, cũng là cảnh sát thuộc quyền của ông Tư đến gả chị Hai Hường. Chị khóc lóc năn nỉ cách mấy ông bà cũng không chịu. Đám cưới diễn ra vào những ngày mưa giáp Tết làm tôi buồn thúi ruột gan. Đêm trước khi về nhà chồng chị đã khóc trên vai tôi và hẹn sẽ tìm cách lén về với tôi. Chị Hai Hường theo chồng lên mãi trên tỉnh, cách quận cả hai ba chục cây số. Tên Tư Toại dường như nghi ngờ chị Hai có tư tình gì ở quận này nên giữ rịt không cho chị về thăm nhà làm tôi nhớ muốn ngất ngư. Tôi như kẻ thất tình, tối ngày thèm khát thân thể chị. Trong người cứ bứt rứt như những tên ghiền thuốc phiện thèm thuốc. Nỗi nhớ nhung rừng rực bốc khói trong tôi kép dài khoảng hơn một tháng thì có vẻ nguôi ngoai và tôi bắt đầu để tâm tới địa bàn khác.
Ngày đêm tôi rình rập chị Ba Huê, trong khi chị Ba Huê vẫn như hoa đào phơi phới trước gió chẳng để ý gì tới tôi cả. Chị Ba Huê khác hẳn với chị Hai Hường. Đẹp một nét đẹp thùy mị sang cả. Chiếc mũi thon thon trên một khuôn mặt trái soan đều đặn, điểm vào đó là một nụ cười thật tươi với chiếc răng khểnh thật duyên dáng. Thu hút nhất trên khuôn mặt chị là đôi mắt bồ câu ướt mọng. Theo một số lời bàn tán của mấy thằng cha hay theo đuổi chị thì sau này đời sống tình cảm của chị sẽ khổ nhiều vì đôi mắt quá buồn này. Trong đám đông theo đuổi chị Ba Huê, tôi thấy thầy giáo Chương dạy ở trường tiểu học quận là có vể được điểm nhất. Thỉnh thoảng thầy Chương ghé nhà chơi và được chị Ba cũng như ông bà Tư tiếp đãi nồng hậu. Dường như chị Ba Huệ cũng đã có hẹn hò riêng tư với thầy giáo Chương rồi nhưng tôi nghĩ chắc chưa có gì dữ dằn đâu, bởi lẽ thầy giáo Chương quá mô phạm, còn chị Ba Huê thì quá hiền lành. Cuộc tình của chị Ba Huê và thầy giáo Chương tưởng sẽ kết thúc êm đẹp nào ngờ giữa chừng đứt gánh. Chuyện xui xẻo xảy đến cho chị Ba Huê vào một buổi chiều khi chị cùng với tôi ra chợ phụ bà Tư dọn hàng về nhà. Con đường từ nhà tới chợ có một khoảng thật vắng, hai bên là ruộng bắp cao lấp đầu người. Khi chúng tôi chỉ còn cách chợ khoảng 100 thước thì đột nhiên có một đám chừng 3, 4 tên từ trong đám bắp ùa ra ôm chặt lấy tụi tôi và dùng dây trói tay chân tụi tôi lại rồi khiêng vào đám bắp. Trước sự thể bất ngờ chị Ba Huê và tôi la làng quá trời nhưng bị tụi nó bịt miệng, tụi nó thoi vào bụng nên phải im tiếng. Khi đã vào sâu trong ruộng bắp, chúng quăng tôi nằm một đống dưới đất không ngó ngàng gì tôi nữa, ba bốn thằng hè nhau rinh chị Ba Huê ra một khu đất gần đó, đứa thì lột quần đứa thì lột áo, mặc cho chị Ba van xin năn nỉ, la ó chúng vẫn như những con sói. Sau một hồi tấn công vô hiệu, vì chị Ba chống đối quyết liệt quá một tên có vẻ xếp sòng ra lệnh cho mấy tên kia nắm tay nắm chân chị lại cho nó leo lên. Trong bóng tối của chiều nhá nhem và khoảng cách chừng 4, 5 thước tôi nhìn thấy rõ mồn một thân thể trắng phau ngà ngọc của chị Ba quằn quoại khóc ré lên khi con chim thằng xếp sòng xấn vào l*n` chị. Mặc cho chị la hét lên tên nọ cứ như con hổ đói dập lên dập xuống tơi bời làm chị ba xỉu lên xỉu xuống, máu me tràn vấy ra cả hai bên háng. Sau khi đã đời tên xếp sòng tụt xuống thở hổn hển nói với mấy thằng đàn em : – Đã quá tụi bay ơi, con nhỏ này còn trinh đó, chuyến này tao hên rồi… Đứa nào làm tiếp thì tiếp lẹ lên rồi dọt… Như cái máy một tên trong đám nhào ra và lẹ làng leo lên người chị Ba, trong khi chị Ba sợ quá người cong oằn lại như con tôm miệng khóc lóc rên rỉ : – Thôi mấy anh ơi em đau quá rồi… tha cho em đi mấy anh… tha cho em đi. Như đã say máu tên đó chẳng còn nghe gì nữa cứ xấn ngửa chị Ba ra và tìm đủ mọi cách để đẩy được con chim vào l*n` chị. Khi con chim của hắn đã vào tuốt trong l*n` chị Ba rồi tôi thấy chị nằm yên không nhúc nhích, chắc có lẽ là đau quá chịu hết nổi nên chị đã xỉu. Tên nọ như không cần biết chuyện gì cả cú nắc lia nắc lịa rồi tuột xuống thở. Tên thứ ba, rồi tên thứ tư nhào lên người chị như nhào lên một xác chết không hơn không kém… Sau khi đã chia phần đầy đủ bốn tên hè nhau lên hai chiếc Honda rồ máy dông thẳng về hướng tỉnh, bỏ mặc chị Ba Huê và tôi nằm chèo queo ở đó. Tôi tìm đủ mọi cách lết lại gần chị Ba và kêu chị liên hồi. Chị Ba quá đau đớn nên miệng ú ớ mà chưa mở mắt nổi, tôi cứ tiếp tục kêu réo một hồi nữa thì chị có vẻ tỉnh mở mắt ra nhìn tôi rồi khóc ròng. Đợi cho chị tỉnh táo hơn, tôi chìa hai tay bị trói ra để chị mở nút thắt sợi dây cho tôi. Sau đó tôi tiếp tục mở dây trói dưới chân. Vì dây dừa quá cứng và bị xiết chặt nên những chỗ bị buộc trên tay trên chân của tôi rát rát rướm máu. Lượm quần áo vung vãi quanh đó tôi đưa chị Ba mặc vào và dìu chị ra lộ. Trên đường về chị khóc hoài và đòi tự tử. Chị hỏi tôi có nhớ mặt tên nào không. Quả tình tôi vừa sợ vừa gặp cảm giác quá mạnh nên không nhớ rõ mặt tên nào cả. Chị Ba nói chị nhớ mặt tên xếp sòng có một cái thẹo lớn ở ngay cằm. Chị có thể nhận diện được tên đó. Về tới nhà thì thấy bà Tư đã đứng chờ trước cửa. Chị Ba chạy lại ôm mẹ khóc ròng. Bà Tư không biết chuyện gì cứ cuống cuồng lên hỏi chị Ba chán rồi lại quay qua hỏi tôi. Bà như điên lên chửi rủa um sùm. Chửi một hồi xong bà quay qua chửi ông Tư : – Tổ cha cái thằng cha của mày… tối ngày cứ lo đi nhậu hoài, con gái bị hiếp gần chết đây rồi mà cũng không biết gì hết, thiệt là tức chết đi thôi! Chửi rủa một hồi rồi bà quay qua tôi : – Đâu thằng Lượm, mày thử chạy thẳng qua cha hội đồng Tường coi có ổng bển không. Chạy lẹ lên nghe Lượm. Như cái máy tôi vùng chạy về hướng nhà ông hội đồng Tường ở cuối phố quận. Quả đúng như dự đoán của bà Tư, ông Tư đang cùng với năm bảy ông bạn nhậu nhẹt cười nói um sùm ở phòng khách nhà ông hội đồng. Sau khi nghe tôi nói vắn tắt sự việc ông Tư vụt đứng dậy lên xe chở tôi về nhà ngay. Vừa bước vào nhà là ông Tư đã la lớn: – Mẹ nó đâu? Con Ba đâu, sao không thấy. Chuyện gì kỳ cục vậy nè… Bà Tư ló đầu từ của phòng chị Ba nói: – Ông làm gì mà um sùm vậy! Nó gần chết rồi kìa! Tối ngày cứ lo nhậu nhẹt hoài! Ông Tư chạy vào phòng chị Ba một hồi khá lâu rồi bước ra mặt thật buồn. Thấy tôi còn đứng sớ rớ ở phòng khách ông hỏi tôi như nạt: – Thằng Lượm sao mày đi với chị Ba mà mày không lo cho chị để đến nỗi như vậy? Tôi ú ớ : – Dạ thưa chú Tư, tụi nó tới bốn thằng lận, thằng nào thằng nấy như con trâu cui làm sao con với chị Ba làm lai. – Vậy mày có nhớ mặt thằng nào không? – Dạ con không nhớ mặt nhưng chị Ba nói chị thấy thằng đầu đảng cái cằm có thẹo. – Mày có thấy tụi nó chạy về hướng nào không? – Tụi nó chạy về hướng tỉnh bằng hai chiếc Honda đàn ông. Như đã tạm đủ, ông Tư nói vọng vào trong nhà: – Bà ở nhà lo cho con Ba nghe, tôi đi ra đồn xem có tin túc gì không? Đợi cho tiếng xe của ông Tư mất hút, tôi lững thững đi lên cầu mà lòng buồn thật buồn.
Từ sau ngày tai nạn xảy ra chị Ba có vẻ gần gũi với tôi nhiều hơn. Chị thường thường theo hỏi tôi nhiều câu liên can tới chuyện đau buồn của chị. Đại loại những câu vớ vẩn như : – Mấy hôm nay em có nghe người ta nói gì về chuyện của chị không? Hoặc : – Họ có khinh dễ, cười chê gì chị không? Hay : – Không biết chị bị như vậy anh Chương có còn theo chị nữa không? Tội nghiệp chị Ba quá nên trước những câu hỏi như vậy tôi trả lời phơn phớt qua rồi tìm cách an ủi chị. Từ ngày chị Ba gặp nạn tính đã gần nửa tháng mà thầy giáo Chương vẫn không thấy ghé thăm làm chị Ba có vẻ thất vọng và tỏ ra chán đời. Có đôi lần chị đã có ý định tự tử. Thấy tinh thần chị Ba có vẻ sa sút quá, bà Tư lo lắng nên đã nhờ tôi theo sát chị để phòng chị làm bậy. Bởi để ý chị Ba đã lâu, nên sẵn sự nhờ vả này tôi suốt ngày ngoài giờ ở trường ra là quấn quít bên chi Ba như hình với bóng. Dần dần mối cảm tình của chị đối với tôi theo đó mà cũng tăng lên. Một hôm sau giờ học tôi về nhà thì thấy chị Ba trùm mền kín mít rên hù hụ. Thấy tôi về chị nhờ tôi hái xả sau nhà nấu cho chị nồi xông. Lẹ như chớp tôi chạy ra bụi xả um sùm sau nhà búng một nhánh lớn rủa rồi bỏ vô nồi bắc lên bếp nấu. Khi tôi bưng nồi xông vào phòng thì đã thấy chị Ba ngồi sẵn chờ. Tôi nói: – Chị phải cởi áo ra xông mới mau hết bệnh. Chị có vẻ mắc cỡ hỏi: – Sao kỳ vậy? Nóng quá phỏng da sao em? – Chị cứ mặc áo như thường nhưng sau khi đã bắt đầu đổ mồ hôi thì cởi áo ra cho nó thấm hơi nóng cùng người mới tốt. Mẹ em ở nhà nói vậy đó chị Ba. Nói rồi tôi hối chị ngồi xuống gần nồi xông rồi lấy mền phủ kín lên người chị. Trong mền lùng bùng chị Ba kêu nóng quá à như muốn mở mền chui ra. Tôi vội nói: – Ráng lên chị chịu khó chịu một chút ban đầu thôi chị bà à. Vừa nói tay tôi vừa đè chỗ mền chị Ba muốn mở ra. Ở trong chị Ba lầu bầu: – Nóng muốn chết à… chịu không nổi Lượm ơi. Cằn nhằn nhỏng nhẻo thêm một hồi nữa rồi chị im luôn. Chắc chị đã quen được với hơi nóng. Tôi sợ nồi xông hết nóng nên hối chị: – Chị cởi áo ra chưa, phải cởi nghe chị, ráng một chút sẽ mau hết bịnh. Tấm mền che chao động, tôi chắc chị Ba đang cởi áo. Tưởng tượng cái lưng trắng ngần của chị mà người tôi nóng ran lên. Khoảng chừng năm mười phút sau chị Ba hé mền nói: – Hết nóng rồi, em lấy cái khăn lông trên móc đó đưa cho chị Mở hé một góc mền tôi đút cái khăn lông vào. Chị Ba mở mền đứng lên tay ôm khăn che kín ngực, lưng để trần trắng bóc trông thật muốn chết. Thấy tôi sơ rớ mắt thô lố nhìn chị hoàị Chị đi lại gần tôi quay lưng lại nói: – Em lau lưng cho chị đi, mồ hôi quá trời nè. Như mở cờ trong bụng tôi vội nắm vạt khăn kéo ngược ra sau lưng lau lên lau xuống cho chị. Chị Ba đứng im như trời trồng, còn tôi thì cứ như người say rượu, máu chảy rần rần trong người cứ thế mà lau lên lau xuống cái lưng trắng ngà hoài trong khi chẳng còn một giọt mồ hôi nào. Lúc đó không biết trong người tôi thế nào nữa, cứ như cái máy tôi quàng tay ôm ngang người chị Ba. Thấy chị không phản ứng gì tôi mạnh dạn hơn quay người chị lại, buông cái khăn cho rơi xuống đất, tôi cúi đầu vào hai cái vú tròn quay xinh xắn như hai quả cam, với hai cái núm vú hồng hồng của chị mà hôn nhè nhẹ. Mắt chị Ba nhắm lại hơi thở dồn dập, hai chân chị như muốn quỵ xuống. Đang tới phút mê ly hấp dẫn nhất thì bỗng có tiếng xa gắn máy của ông Tư về. Cả hai đứa tôi chợt tỉnh như sáo, chị Ba vội đẩy tôi ra chụp lấy áo mặc vào, còn tôi thì nhanh như chớp phóng ra ngoài phòng khách đứng sớ rớ. Cả buổi chiều và suốt buổi tối hôm đó tôi như người mất của ngẩn ngẩn ngơ ngơ, con chim thật kỳ cục nó cứ cứng ngắc hoài không chịu xuống.Ầm ức rạo rực đâu cũng cả tuần lễ sau tôi mới có cơ hội để thoả lòng mơ ước. Hôm đó là ngày Chủ Nhật, từng sáng sớm ông bà Tư đã thức dậy để sửa soạn lên tỉnh ăn cưới một người cháu gọi ông Tư bằng chú. Ông Tư hôm đó lên đồ lớn, bà Tư thì mặc áo dài bông đỏ, nhìn hai người thật sang khác hẳn thường ngày. Chị Ba Huê và tôi cũng thức dậy sớm để tiễn chân ông bà. Khi bước chân ra cửa bà Tư còn dặn dò: – Thằng Lượm mày ở nhà coi chừng chị Ba giùm chú thím, chiều chú thím về… Khi ông bà Tư đã đi rồi, nhà trống trơn chỉ còn lại hai đứa tôi thôi. Muốn quá chừng rồi mà chẳng biết làm cách nào để nhập trận. Nghĩ tới nghĩ lui chẳng tìm ra phương cách nào, trong khi chị Ba thì vẫn tỉnh bơ nằm im lìm trong phòng hoài. Đang xà quầng xà quầng chưa biết tính sao thì thằng Tú bạn học của tôi tới rủ đi coi đá gà ở cuối xóm. Nghĩ trong bụng chắc chị Ba không chịu nên mới êm re ở hoài trong phòng như vậy nên tôi sửa soạn theo thằng Tú ra đi. Khi tôi ló đầu vào của phòng chị Ba, định nói cho chị biết tôi đi coi đá gà thì chị có vẻ giận hờn, chị nói : – Nhà không còn ai mà em cũng bỏ chị đi, thôi ham đá gà thì đi đi, tui không cần đâu. Nói rồi chị làm mặt giận quay mặt vô vách không thèm ngó tới tôi nữa. Sướng rên trong bụng tôi chạy ra phòng khách nói với thằng Tú là tôi kẹt không đi được và bảo nó về. Thằng Tú chẳng biết ất giáp gì cả, tự nhiên thấy tôi từ chối không đi nữa, nó lẳng lặng ra về. Đợi cho thằng Tú đi xa xa rồi tôi mới vào phòng chị Ba, thấy tôi bước vào chị có vẻ mừng nhưng vẫn giả bộ giận lẫy : – Sao không đi chơi mà ở nhà làm chi vậy? Tôi lại gần chị nói như dỗ dành : – Tui đâu có đi nữa, tui đuổi nó về rồi. Nhìn nét mặt chị đã có vẻ vui vui, tôi bèn bồi thêm : – Ai biết đâu, hồi sáng giờ thấy chị Ba êm re tui tưởng chị ngủ nên mới đi chơi chút đó mà..
Thấy chị không nói gì tôi tiến lại gần lấy hết can đảm đặt tay lên vai chị, chị run lên khi bàn tay tôi bóp nhè nhẹ trên phần da thịt mỏng và êm của đôi vai cận kề với nách. Như một phản ứng tự nhiên chị dựa vào ngực tôi mắt lim dim mặt ngệt ra đầy vẻ hứng tình. Không để lỡ cơ hội tôi nhẹ nhàng quay người chị lại và từ từ mở những chiếc nút xinh xắn trên ngực áo chị để lộ nguyên bộ ngục tròn trĩnh vươn thẳng lên với hai nắm vú hồng hồng như son. Tới đó tôi như không còn bình tĩnh nữa nhào đại vào ngực chị hun hun liếm liếm tưng bừng… Chị Ba miệng ú ớ đôi chân như không còn đứng vững nữa, hơi thở hổn hển như muốn đút đoạn. Thật gượng nhẹ tôi dìu chị Ba lại giường để chị ngồi xuống và tôi lại tiếp tục dùng lưỡi rà trên đầu nắm vú rồi chung quanh vú chị. Thấy chị đã có vẻ thấm thuốc quá rồi tôi lấy tay luồn ra sau lưng từ từ tụt quần chị xuống, phản ứng tự nhiên chị Ba lấy tay giữ quần lại miệng ú ớ rên rỉ không thành tiếng: – Đừng em, đừng Lượm ơi, chị sợ lắm… Tôi như chẳng còn nghe thấy gì nữa cứ từ từ kéo cái quần xuống và dùng thân hình của mình đè lên chị để chị nằm xuống ở tư thế nửa trên nửa dưới của thành giường. Với tư thế này cái mu l*n` của chị vươn lên cao, mum múp với lông tơ đen nhánh mọc sát rạt trông thật hấp dẫn. Tôi lấy lưỡi rà rà từ trên rún chị dần dần tuột xuống dưới. Ôi cái l*n` thật đẹp hai bên mép căng mọng, ở giữa khe đỏ au như thoa son vậy, tôi vừa hôn xung quanh hai bên mép vừa liếm ngay khe giữa mà thấy sướng khoái tê mê. Thấy chị Ba như đã chín mùi tôi dùng hai cùi chỏ nhè nhẹ dang rộng chân chị ra và dùng lưỡi ngoáy sâu vào tận trong l*n` chị. Khi lưỡi tôi chạm vào mồng đốc thì chị run lên bần bật và tiết ra một thứ nước nhờn nhờn. Thấy chị đã tê mê sướng khoái quá chừng rồi tôi bèn dứt điểm luôn bằng cách cắn nhè nhẹ, nhằn nhằn vào hột le làm chị cong oằn người lên tay chân quờ quạng nắm chặt lấy tóc tôi mà đè mạnh đầu tôi vào l*n` chị rồi như chịu hết nổi chị rít lên : – Em ơi, Lượm ơi chị sướng quá… chết em ơi. Tới lúc đó người tôi cũng muốn nổ ra chẳng còn kềm chế được mình nữa, tôi vội tuột quần mình xuống cầm con chim cứng ngắc như khúc củi từ từ nhấn vào l*n` chị. Nhấn tới đâu chị Ba rên tới đó, mặt chị đỏ rần lên nóng rừng rực áp sát vào ngực tôi mà rên xiết… Tôi như con hổ đói nhồi lên nhịp xuống tơi bời, làm chị như muốn xỉu… chị buông xỏng hai tay ra và mắt như muốn lạc thần. Thấy vậy tôi sợ quá từ từ ngưng lại xem sao thì thấy chị tỉnh lại hai mắt lim dim như đang thụ hưởng. Tôi lại hăng máu tiếp tục ào ạt tấn công chị cho tới khi tôi mệt nhoài tinh khí bắn ra như mưa bão mới chịu ngưng, rồi tuột xuống ôm chặt lấy chị nằm thở rồi ngủ thiếp đi hồi nào không hay.Như vậy là tôi đã biết mùi người con gái thứ hai trong đời… Ôi những người con gái tuyệt vời với những thân hình ngà ngọc. Kể ra thì tôi cũng thuộc loại nhiều may mắn.Út Lượm – Phần baQuay qua quay lại thế mà chị hai Hường đã lấy chồng được hơn hai tháng. Kể từ ngày theo chồng lên tỉnh tới giờ, chị chưa về nhà lần nào. Bà Tư nhớ chỉ nhắc hoài, làm tôi cũng sốt ruột và thầm mong chị về để lại được hưởng những giây phút thần tiên. Và buổi chiều hôm đó, chị hai Hường về thật. Bước chân vào nhà, chị chạy lại ôm bà Tư khóc mếu, chị nói chị nhớ nhà mà chồng chị không cho về, may hôm nay nhờ má chồng nói quá chị mới được về. Chị nói : – Má ơi con khổ quá, thằng chả kỳ cục quá!. Tối ngày cứ ghen bóng ghen gió, cấm cản con đủ điều… Thiệt con như người tù không hơn không kém. Má ơi con về nhà ở luôn nghe má. Bà Tư ôm chị hai vuốt tóc chị mà chẳng nói lời nào, nét mặt bà buồn thật buồn. Thật kẹt cho tôi, chị Ba hồi này có vẻ chịu tôi quá rồi nên thấy chị Hai về chị canh sát nút khiến tôi không ngọ ngoại gì được cả. Chi Hai thấy vậy thì có vẻ bực lắm, nhưng không biết nói sao chỉ hậm hực mà chịu trận thôi. Chị Hai sau hai tháng có chồng người mơn mỡn ra và hình như có bầu hay sao ấy nên có vẻ hơi lú lú cái bụng dòm thấy mà thèm… Chị Hai về hai hôm nay chắc có lẽ tôi là người khổ nhất vì chẳng rọ rạy gì được với chị ba mà cũng chẳng xơ múi gì được với chị Hai. Tôi như tên khùng xà quầng xà quầng thấy mà tức cười. Nằm vắt tay lên trán tính hoài cuối cùng mới ra một kế, đợi tới chiều là áp dụng ngay.Buổi chiều hôm đó tôi giả bộ nói với chị Hai là má chị nói chị ra phụ đón hàng cho bà. Nói xong tôi ba chân bốn cẳng chạy tuốt ra ruộng bắp, nơi chị Ba từng bị hiếp, núp sẵn trong bụi chờ sẵn. Chờ khoảng nửa tiếng thì chị Hai xuất hiện nhưng sau lưng chị lại có ba bốn người nữa. Tôi lúng túng quá không biết tính sao để đưa chị vào ruộng bắp. Một sáng kiến bổng nảy ra trong đầu tôi, tôi phóng ngay ra đường, đi ngược về phía chị. Tới gần chị, tôi nói lớn : – Thôi về chị Hai, bà Tư dọn hàng xong rồi. Nói xong tôi dẫn chị Hai trở lại, đi được một khoảng tôi nói nhỏ đủ để chị nghe : – Thèm muốn chết mà mấy hôm nay không làm gì được. Chị Hai nói có vẻ giận : – Út Lượm ghê lắm đó nghen, chắc đã đụ con Ba rồi nên nó mới ghen mà canh chị hoài… Có không thú thiệt đi…? Tôi chống chế : – Có gì đâu, chị Ba bị nạn nên mới kỳ cục vậy đó mà… Đi thêm một đoạn nữa tôi nắm tay chị Hai quay trở lại hướng chợ. Chị Hai thấy vậy thắc mắc : – Ủa, ra chợ làm gì nữa Lượm? – Chị cứ đi theo em… Đi tới ruộng bắp, nhìn xung quanh không có ai, tôi vội nắm tay kéo chị vào. Chị Hai thắc mắc hỏi : – Vào trong này làm gì vậy Lượm, kỳ quá. Tôi cứ kéo chị vào sâu trong ruộng bắp. Khi nhìn ra ngoài không còn thấy con đường nữa, tôi tìm một khoảng trống bằng phẳng, trải tấm vải dầu ra rồi kéo chị ngồi xuống. Tới lúc này, chị Hai như hiểu ý, chị mắc cỡ nguýt tôi : – Đồ quỉ, ở đây ghê quá, lỡ người ta thấy thì sao… – Không sao đâu, giờ này ai mà ra ruộng… Chớ ở nhà đâu có chỗ nào… Tôi như con sói khát mồi, nhào tới ôm cứng lấy chị mà hôn túi bụi vào mắt mũi, hối hả mở nút áo chị ra, chui vào ngực hun hít, liếm, mút núm vú tưng bừng. Thấy tôi như vậy, chị Hai cười nói : – Từ từ, bỏ thèm lắm rồi sao? Mấy hôm trước đụ con Ba chưa đã sao? Tôi giả bộ không nghe, tiếp tục rà rà cái lưỡi xuống sâu dưới rún rồi tiện tay tụt quần chị nhè nhẹ… Chắc chị cũng đã nóng trong người rồi nên im luôn và cùng với tôi nhập cuộc. Chị ngồi dậy để tôi nằm ngửa ra và cúi xuống cầm con chim tôi mà nũng nịu. Chị nói như rên : – Trời… con chim của em bự quá mà u nần cong cong như vậy thì ai mà chịu cho nỗi! Hèn chi mà em chơi chị sướng muốn chết… Chị hôn con chim tôi say mê. Tôi nhắm nghiền mắt lại khi lưỡi của chị Hai rà trên đầu con chim của tôi rồi từ từ liếm xuống hai hòn dái, tôi đang ngây ngất trong những cảm giác mới mẽ thì chị lại làm thêm một màn mới nữa, chị ngậm luôn hòn dái của tôi vào miệng mà mút mút nhằn nhằn làm tôi muốn ré lên, tôi ngồi bật đây ôm cứng lấy đầu chị Hai. Chị cũng đã quá nứng nên nằm ngửa ra và nói tôi hôn chị đi… Bao nhiêu kinh nghiệm trong những lần đụ tôi đem ra thi thố hết. Tới khi chị Hai đã nứng quá, nước l*n` chảy ra trơn ướt, tôi từ từ bỏ cu rà rà trên mu l*n` chị, nhấp nhấp vào mồng đốc chị một hồi rồi mới đẩy mạnh thật mạnh vào, chị Hai sướng quá rên hừ hừ, hẩy hẩy lên lia lịa. Hẩy một hồi chị ngưng lại nói như rên : – Em để chị ngồi trên bụng em rồi em ở dưới mà nắc lên. Chị Hai ngồi ở trên bụng, tôi ở dưới đưa con chim căng cứng đẩy ngược lên l*n` chị, ôi sao mà sướng quá trời. Ở tư thế này con chim của tôi vào tuốt sâu trong l*n` chị, đầu con chim đụng chạm sát rạt vào những bộ phận tận sâu trong cùng của chị làm tôi sướng muốn mờ cả mắt. Chị Hai ở trên nhịp xuống, tôi ở dưới nắc lên liên tục, một hồi hai đưa mồ hôi ra như tắm… Tụi tôi cùng xuất tinh cùng một lượt… Chị Hai như muốn xỉu còn tôi ngắc ngư như con gà sau trận thư hùng… Sau này khi chị Hai về trên tỉnh rồi tôi mới biết là khi chị về chị đã có bầu hơn hai tháng. Qua thật đúng như thằng cha Tư Búa vẫn hay nói với bạn nhậu của chả khi nhậu nhẹt : “Đụ với mấy bà ‘úp mề’ (có bầu chừng 2,3 tháng) sướng hơn đụ với con gái nhiều “.
Thấm thoát thế mà tôi lên quận học được ba năm. Khác với hai mùa hè trước, khi sửa soạn về làng nghĩ ba tháng hè là tôi nôn nao vô cùng… Năm nay những ngày cuối niên học là những ngày buồn nhất, buồn như kẻ sắp bị đày đi xa. Trong khi đó thì chị Ba cứ theo hỏi hoài : – Lượm có về làng nghĩ hè không? Lượm về làng ở đây tui buồn chắc chết!!!. Trong bụng tôi chẳng muốn về chút nào hết nhưng không thể được khi đích thân cha tôi sẽ lên đón. Và ngày đó đã đến thật… Trưa hôm đó cha tới một tay xách giỏ trái cây, một tay xách con gà mái dầu bước vào nhà… Ông Tư tiếp đón cha tôi thật nồng hậu. Sau bữa cơm trưa, cha con tôi dẫn nhau ra bến xe để về làng. Khi ra khỏi nhà thấy tôi cứ ngoái lại nhìn hoài, cha tôi thắc mắc hỏi : – Lượm con làm gì nhìn lại hoài vậy? Coi bộ mê con nào rồi sao? Bị khều trúng tim đen tôi ú ớ nói lảng : – Dạ… Đâu có gì đâu ba, con nhìn xem có thằng bạn nào tới đứa con về không đó mà… Cha tôi như hiểu ý, ông nói : – Con gái ông Tư cũng đẹp quá chớ Lượm? Cỡ con chắc nó không chịu đâu… Tôi giật mình vì ông già nói trúng tim đen của mình nhưng cũng vui vui vì không phải như ông già nghĩ đâu mà ngược lại. Tôi lâng lâng sảng khoái trong lòng với ý nghĩ này trên suốt con đường về nhà.Út Lượm – Phần bốnMẹ và các chị tôi mừng rỡ làm khi thấy tôi về. Một bữa cơm thật ngon được dọn ra mà tôi nuốt không vô, thấy vậy mẹ tôi theo hỏi hoài : – Con đi đường mệt lắm sao? Con có bệnh không để mẹ nấu nồi xông? Cha tôi cười thật tươi nhìn mẹ nói : – Má nó tưởng thằng út nó còn nhỏ lắm sao? Nó nhớ gái quận đó bà… Má và mấy chị tôi cười vang nhà, làm mặt tôi nóng rần lên vì mắc cỡ. Thấy tôi có vẻ lúng túng mẹ tôi nguýt ba tôi. – Ông này kỳ, con nó còn nhỏ mà biết gì, ông làm nó mắc cỡ tội nó. Cha tôi nhìn mẹ tôi thật tình: – Bộ hồi tui theo bà ở dưới Giồng Trôm tui không bằng cỡ tuổi thằng út bây giờ sao? Mẹ tôi mắc cỡ buông đủa đứng lên, mắt nguýt cha tôi sắc như dao : – Ông nói gì không à, mới uống có ba chén là đã nói bậy, không sợ tụi con nó cười sao? Khi mẹ tôi khuất vào sau bếp cha tôi trầm giọng xuống nhìn tôi nói : – Út à, nói vậy chớ con ráng học nghe con, cái vụ trai gái thì từ từ học hết trung học rồi hãy tính. Ham sớm lắm là tiêu đời đó con. Tôi ậm ừ qua chuyện rồi rút lui ra khỏi mâm cơm, nói là chạy sang nhà thằng bạn ở chòm xóm.Sau chín tháng ở quận với những thú vui và văn minh ở chợ, bây giờ trở lại làng sao tôi thấy chán nãn quá chừng. Chẳng có gì gọi là hấp dẫn. Chẳng còn gì là thích thú với tôi nữa. Mới qua bữa thứ hai là tôi đã muốn xin cha mẹ cho trở lên quận. Nhưng không cách gì mở miệng. Trong hoàn cảnh lúc đó, dù nhớ chị ba Huệ quá đỗi nhưng tôi phải tự thầm nhủ: “Lấy bao tử an ủi trái tim” Một tuần lễ trôi qua, tôi bắt đầu thả rong trong xóm tìm lũ bạn cũ. Gần cả năm không gặp mặt đám bạn cùng trang lứa với tôi trong làng, nay gặp lại tôi thấy đứa nào cũng lớn quá chừng. Con Mận, thằng Hòa, con Lành, con Lài, thằng Bảy, con Hiền… Đứa nào cũng khác trước xa, mấy đứa con gái xinh đẹp mơn mỡn thấy mà ham. Trong đám tôi chú ý đến nhỏ Mận nhất. Mận không đẹp làm nhưng không hiểu sao nó lại hấp dẫn tôi nhiều nhất. Mận có nụ cười ánh mắt thật tình tứ và nhất là thân hình thì khỏi nói : thật hấp dẫn… Thật căng tràn nhựa sống. Cặp vú thẳng đứng đầy khiêu khích luôn tưng tưng trong cái áo bà ba. Đít thì săn cứng như vươn lên trong cái quần chật căng. Những ngày đầu Mận không chú ý gì tới tôi, những sau đó coi mòi chịu đèn, nên tôi đã tiến tới được những màn cầm tay, cầm chân, hôn má, hôn tóc. Và dịp may đã đến với tôi vào đêm đoàn chiếu bóng lưu động xuống làng chiếu phim ở sân đình. Tối hôm đó, hai đưa tôi tà tà ra bãi chiếu bóng khi nhạc ở chỗ chiếu phim phát lên. Tôi dắt Mận vòng vòng kiếm chỗ, rồi lựa một bụi chuối già thật rậm trên một mô đất cao cách xa màn ảnh, kéo tay Mận ngồi xuống. Mận hỏi ngần ngừ. Thay vậy tôi dụ khị : – Kệ nó cứ ngồi ở đây một lát đã, khi nào đến phim thì tụi mình sẽ lại gần xem đâu có sao… Mặc cho con Mận ngóng cổ nhìn về phía màn ảnh. Tôi cứ ngắm nhìn thân hình nó say mê, hai mắt tôi như dán vào cặp vú của nó miệng thì nuốt nước miếng hoài. Không kềm chế được, tôi đưa tay vòng qua vai Mận và kéo nó lại gần tôi hơn. Mận có vẻ ngượng nên cứ né né ra… mặc kệ tôi cứ kéo nó lại gần hơn và cúi xuống hôn trên cổ nó. Người Mận như co rút lại… Thấy được, tôi mạnh dạn để tay lên vú nó, con nhỏ như bị điện giật người mềm nhũn ra. Tôi luồn tay kia vào trong áo xoa nắn thật nhẹ trên cặp vú căng cứng mơn mỡn. Tới giờ phút này thì tôi đã hoàn toàn khống chế được đối thủ rồi, bàn tay tôi xục xạo lung tung, hết xoa nắn móc móc ở dưới lại vòng lên trên rà rà se se núm vú… Mận như chịu hết nỗi cứ rên lên từng chập, mắt lim dim, mồ hôi trên trán đổ ra lấp xấp… Tới lúc đó thì tôi cũng chịu hết muốn nổi bèn ghé tai nói nhỏ : – Mình đi đi em, anh chịu hết nỗi rồi… Mận như người say không phản ứng gì, ngoan ngoãn đứng dậy dựa vào vai tôi đi về phía ruộng ở sau lưng đình. Men theo đường ruộng tôi đưa Mận tới một chòi vịt để trống. Hai đứa vừa vào trong chòi là tôi đè ngửa Mận xuống và nhanh nhẹn lột áo tụt quần con nhỏ ra. Mận có vẻ sợ, nó ú ớ không thành tiếng : – Út Lượm làm gì thấy ghê vậy… Em sợ quá… cho em về đi… Như không nghe, tôi chui đầu xuống liếm lên đầu vú thơm phức, rồi mút, nhằn cặp vú thật đam mê. Mận ôm cứng lấy người tôi, hai chân duỗi ra, miệng rên hừ hừ. Tôi hôn dần dần xuống, lưỡi xoáy xoáy vào rún rồi tụt xuống chui dần vào cái l*n` mum múp những sợi lông tơ mà hôn nhè nhẹ trên đám lông mềm xăm xắp nước l*n`. Mận nắm cứng lấy tóc tôi khi lưỡi tôi liếm vào mồng đốc của nó… Được thể tôi dang hai chân nó rộng ra và thọc lưỡi vào sâu trong l*n` mà ngoáy ngoáy rồi nhằn nhằn cắn nhẹ vào hột le của nó… con nhỏ cứ lăn lộn nhào lên hụp xuống liên tục theo với cái miệng bú mút thả ra ngoạm vào của tôi… Một hồi thấy con nhỏ đã tới tột đỉnh, tôi tụt quần cầm con chim đẩy nhè nhẹ vào l*n` nó… Thấy không trở ngại tôi nhấn con chim của tôi vào sâu hơn chút nữa thì con nhỏ la lên… thụt đít ra : – Đau em anh ơi… anh làm gì mà đau quá vậy? Không được anh ơi… Tôi rút con chim ra, ôm cứng lấy Mận và từ từ cúi xuống hôn liếm l*n` nó trở lại. Con nhỏ lại rên rỉ cong người lên uốn người xuống theo với lưỡi và môi của tôi… Tôi tiếp tục hôn liếm đến khi thấy nước nhờn trong l*n` của nó tiết ra ướt nhẹp cả miệng và mũi tôi thì tôi thấm ướt con chim của tôi bằng nước nhờn của nó rồi từ từ để nhè nhẹ vào l*n` trở lại. Tôi nói nhỏ vào tai nó : – Em dang hai chân rộng ra một chút và nằm yên… kỳ này anh để vào không đau đâu… Mận còn sợ nhưng cũng dang chân ra. Khi l*n` đã banh rộng ra, tôi cầm con chim ướt nhẹp của tôi đẩy vào từ từ rồi nhắp nhắp bên ngoài, khi thấy con nhỏ đã ngắc ngư quá độ rồi, tôi luồn hai tay xuống ôm chặt lấy đít nó và ở trên bất thần nhịp xuống thật mạnh. Con nhỏ la lên một tiếng rồi dùng hai tay xô mạnh người tôi ra, ngồi nhỏm dậy, hai tay ôm lấy đầu gối vừa khóc vừa nói : – Anh muốn giết em hả, chết mất anh ơi… đau quá chừng nè… máu chảy tùm lum rồi kìa… giờ làm sao đây…? – Thôi lỡ rồi Mận… Tụi mình về đi không thôi hết giờ chiếu bóng người ta qua đây thấy hai đứa mình thì chết. Nghe hết chiếu bóng người ta sẽ đi ngang, con Mận vội vàng chụp lấy áo quần mặc vào rồi theo tôi ra khỏi chòi. Chúng tôi về bãi chiếu bóng thì cuốn phim chỉ còn đoạn chót, rủ Mận ngồi xuống coi chút rồi về, nó lắc đầu. – Thôi về đi anh, em mệt… em không muốn xem phim nữa. Đưa Mận về rồi mà lòng tôi cứ ấm ức hoài. con chim của tôi nó cứ căng cứng tưng tức thật khó chịu. Trên đường về tôi cứ nghĩ và tưởng tượng tới chị ba Huệ hoài. Ước gì có chị ba Huệ ở đây chắc tôi đụ sập nhà sập cửa. Tối hôm đó tôi trằn trọc không ngủ được, cuối cùng đành phải tự lấy tay sục c*c. một hồi cho bắn khí ra hết mới ngủ được. Không hiểu người ta nói sao chứ theo tôi thì đụ con gái còn trinh chẳng thích thú gì cả mà chỉ làm thêm tức ngược mà thôi.
Sau đêm coi chiếu bóng đó, con Mận tránh mặt tôi luôn. Tôi sang nhà nó kiếm năm lần bảy lượt mà không cách gì gặp được. Trong bụng tôi lúc đó nửa lo nửa buồn, lo không biết con nhỏ có méc cha mẹ không, buồn là nghĩ rằng con Mận không còn có cảm tình với tôi nữa, nếu nó không nhìn mặt tôi nữa thì tiếc biết mấy. Qua tới ngày thứ mười, khi tôi hoàn toàn thất vọng thì thằng em trai Mận kiếm tôi đưa tờ giấy với dòng chữ của Mận : “Anh Lượm ơi, tối nay ra sân đình Mận có chuyện muốn nói với anh”. Chỉ có mấy chữ thế thôi mà tôi sướng rên lên, tâm hồn tôi lâng lâng như người say rượu. Trời vừa nhá nhem tối là tôi đã có mặt ở sân đình, ngồi dưới gốc bàng mắt hướng về con đường từ nhà Mận tới. Trời đã tối hẳn mà vẫn chưa thấy Mận xuất hiện, trong lòng tôi nóng như hơ… chắc Mận phá mình rồi… chắc mấy thằng em Mận giả thư Mận để chọc quê mình… chắc nó gài mình ra đây để đánh mình… Đang tới lúc chán nản nhất thì Mận xuất hiện, tim tôi đập loạn xạ… vẫn chiếc áo bà ba, cái quần mỹ a. Mận xuất hiện thật tươi mát trước mắt tôi, tôi sung sướng nắm lấy tay Mận hỏi như không kịp thở : – Sao mấy bữa rày đi đâu mà không cho anh gặp? Nhớ muốn chết đi được… Mận nép đầu vào người tôi giọng nhõng nhẽo nói qua hơi thở : – Ghét Lượm quá à… anh làm em sợ muốn chết, đâu dám gặp anh nữa… Tôi đưa tay vuốt tóc Mận dỗ dành : – Tại anh yêu Mận mà… thôi anh không dám nữa đâu… Thấy Mận êm re có vẻ chấp nhận những lời năn nỉ của tôi, tôi tiếp : – Mận còn đau không… thấy trong người bây giờ ra sao? Nó mắc cở trước câu hỏi có vẻ quá vào đề của tôi Mận ậm ừ một lát rồi mới nói… giọng thật nhõng nhẽo : – Đau thấy bà, rát muốn chết, tới hôm nay mới bớt… mà sao bây giờ nó ngứa quá chừng đi… bắt đền Lượm đó. Nói dứt câu Mận đưa tay ngắt thật mạnh vào bắp vế non tôi khiến tôi nhảy nhỏm, Mận cười hăng hắc trước cử chỉ như con nít của tôi. Thấy có vẻ êm rồi, tôi bèn đưa tay luồn vào trong áo Mận mà xoa nắn nựng nịu hai cái vú căng tròn. Hồi đầu Mận còn rùn người lại như tỏ ý không chịu nhưng rồi chỉ vài giây sau là lặng yên, từ từ xoay người lại dựa lưng vào ngực tôi để mặc tình cho đôi tay của tôi tung hoành từ trên xuống dưới. Khi bàn tay tôi rà xuống tới mép l*n` của Mận thì đã thấy ướt nhẹp từ hồi nào, tôi dùng ngón tay khều nhẹ vào mồng đốc rồi đè nhẹ lên đó miết lui miết tới, Mận chịu hết nổi nó ngồi xụm xuống thở hổn hển nói như van xin : – Thôi đi Lượm… thôi đi Lượm… em sợ… em sợ… Tôi như con cọp trước miếng mồi ngon nào chịu buông tha cũng vội ngồi xuống ôm chặt lấy Mận mà hôn lên cổ lên mắt mũi nó tơi bời. Thấy Mận có vẻ chịu hơi rồi không đòi về nữa tôi kề miệng vào lỗ tai Mận mà hôn hai trái tai nó rồi nói nhỏ : Bữa nay Lượm không làm Mận đau nữa đâu… mình đi ra chòi vịt đi… Lượm sẽ bú thôi chứ không làm mạnh như hôm trước đâu… Nói dứt câu không đợi Mận trả lời tôi dìu Mận đứng dậy đưa Mận ra phía chòi vịt hôm trước. Có chuẩn bị hơn lần trước, tôi có thủ theo một tấm vải dầu nên khi hai đứa chui vào trong chòi là tôi vội trải ra và kéo Mận ngồi xuống. Không vội vã lật đật như kỳ trước tôi từ từ ôm Mận vào lòng rồi nhẹ nhàng đưa tay mở nút cởi áo nó ra và cúi xuống hôn, liếm, cắn, nhằn thật say mê. Thấy con nhỏ đã nóng lên rồi, tôi luồn hai tay tuột quần nó và cúi xuống liếm thật nồng nàn lên khe, lên mu l*n` với những mớ lông tơ, rồi rà lưỡi tận sâu trong l*n` mà ngoáy ngoáy liên hồi làm con nhỏ như muốn điên lên, tay chân quờ quạng nắm níu tùm lum. Tới lúc đó tôi cũng chịu hết nổi nên vội tụt quần xuống và nhẹ nhẹ banh rộng hai chân Mận ra rồi từ từ đẩy con chim của mình vào cái l*n` ướt nhẹp nước nhờn mà cà nhắp cà nhắp. Thấy Mận không có phản ứng gì tôi tiếp tục đẩy cu mình vào sâu hơn nữa thì Mận rên đau nhưng không thụt đít lại, được thể tôi nhấn hết c*c. mình vào thật lút cán và nhẹ nhàng, tôi nhấp lên nhấp xuống nhịp độ tăng lên dần dần… tôi nắc tới đâu Mận rên tới đó, hai tay Mận ôm cứng lấy lưng tôi, những móng tay nhọn làm lưng tôi rát rạt. Tới đây như đã hứng tình quá độ tôi không còn kềm được nữa mà nắc lia lịa đến nỗi Mận xỉu lên xỉu xuống tôi mới ào ào xuất tinh tràn ngập trong người Mận. Hai đứa tôi ngắc ngư không còn biết gì nữa lăn quay ra ngủ một hồi lâu mới thức dậy mà mặc quần áo ra về. Quả tình lần này tôi đã thật sự sung sướng, sau nầy mỗi lần nghĩ về Mận tôi đều nghĩ tới cái chòi chơ vơ giữa ruộng và đêm hôm đó. Mận cũng vậy, sau đêm hôm đó nó như không còn biết gì nữa cứ đi kiếm tôi hoài và cái chòi lại thêm nhiều đêm sóng gió bão bùngÚt Lượm – Phần năm
Ba tháng hè cứ thế trôi qua hồi nào không biết. Tuần lễ này là tuần lễ cuối cùng trước khi tôi trở lên quận nên Mận có vẻ buồn lắm, nó có vẻ buồn lắm, nó cứ quấn quít lấy tôi hoài và hối thúc tôi nói cha mẹ qua nói chuyện cưới hỏi với gia đình nó. Thật sự thì tôi thấy mình còn nhỏ quá và cũng chưa nghĩ tới chuyện lấy vợ nên cứ ậm ừ tìm cách khoái thác dài… Thấy vậy Mận cứ theo khóc hoài và năn nỉ tôi hết nước làm cho tôi cũng muốn điên luôn. Cuối cùng tôi cũng trấn an được Mận bằng cách là hẹn sang năm khi tôi thi trung học xong rồi thì sẽ về cưới Mận, khi đó Mận mới tạm vui. Tối hôm từ giã để sáng mai tôi đi. Mận đã bắt tôi thề độc là năm sau sẽ về cưới Mận. Túng thế tôi cũng đành thề liều mạng, thề bất kể trời trăng mây nước gì cả. Sau màn thề thốt là một màn mây mưa ngất trời với đầy đủ tất cả những kiểu ngược xuôi, bồng bế, làm chó, làm ngựa lung tung…Trời vừa bảnh sáng cha tôi đã đánh thức tôi dậy để sửa soạn đi. Khi bước chân ra nhà ngang tôi đã thấy đầy đủ cha mẹ tôi và các chị bên mâm cơm bốc khói. Mẹ tôi nói : – Thôi ăn cơm đi rồi còn ra bến xe cho kịp giờ… Sáng nay mẹ chắc bến xe đông lắm vì đã hết hè. Từ giã mẹ và các chị, cha con tôi trực chỉ bến xe. Khác với những năm trước năm nay cha tôi nói tôi đã lớn rồi nên ông không phải đưa tôi lên tận quận nữa mà chỉ đưa tới bến xe mà thôi. Trước khi xe chạy ông dúi cho tôi một mớ tiền và nói xài kỹ kẻo khi cần thì không có… Xe rời bến chạy đã khá xa tôi còn thấy cha tôi đứng nhìn theo. Ngồi trên xe lam suốt con đường, tôi hết nghĩ tới Mận lại nghĩ tới chị ba Huệ mà lòng thấy nôn nao buồn vui lẫn lộn.Xe tới quận khoảng mười giờ sáng, lòng lâng lâng, tay xách giỏ trái cây tay ôm bịch quần áo tôi rảo bước về nhà ông Tư. Chị ba mừng rỡ vô cùng khi thấy tôi trở lên quận, chị hỏi tôi ăn gì chưa, có cần chị nấu cơm liền cho ăn không, lòng tôi như ấm lại trước những cử chỉ săn sóc đầy yêu thương của chị. Sau ba tháng, nay gặp lại tôi thấy chị ba sao đẹp quá, đẹp hơn hết những đứa con gái mà tôi đã gặp. Nước da chị trắng bóc mịn màng, đôi môi đỏ mọng hình trái tim đầy quyến rũ và nhất là thân hình thì thật là vừa vặn, không thô như chị hai Hường, hay thấp quá như nhỏ Mận… thân hình chị ba Huệ đúng là thân hình lý tưởng, tôi nghĩ chắc chị mặc áo dài là hạng nhất chứ không thể ai hơn. Sau những chuyện mây mưa trăng nước chị ba đã buồn buồn cho tôi hay tin là cảnh sát tỉnh đã bắt được nguyên đám đã làm hại chị mấy tháng trước và tháng tới này sẽ có phiên xử. Chị nói : – Tại ba chị muốn xử rồi nhốt tù tụi nó chứ chị chỉ muốn cho êm chuyện luôn, chứ ra tòa rồi báo chí làm rùm lên càng thêm mắc cở… Chị nói hoài mà ba chị không nghe, ông nói phải cho chúng đền tội. – Em không hiểu bọn đó người ở đâu, sao rành rẽ ở đây mà canh chị ở ruộng bắp? – Bây giờ mới biết ra là trong đám có thằng Kiệm dân ở quận mình ngày trước nó theo chị mà chị không chịu, sau này nó đi nghĩa quân trên tỉnh. Cả đám đó là nghĩa quân tỉnh hết đó. Thằng cằm có thẹo là trung đội trưởng nghĩa quân đó. – Tại sao mà bắt được tụi nó vậy? – Chị cũng không rõ nữa, nhưng nghe nói đâu là một tên trong đám bị thằng trung đội trưởng cằm thẹo xử ép nhốt tù, sau đó nó đi tố cáo cho an ninh tỉnh nên cả đám mới bị bắt. Nói tới đây chị ba lại gần nắm tay tôi rồi với giọng thật buồn, chị nói : – Tuần sau chị sẽ lên nhà chú chị ở Sài gòn, ở luôn để học may. Má chị nói ở quận này ai cũng biết chuyện nên chị sẽ khó lấy chồng, bà muốn chị lên trên đó học may rồi nếu gặp được người nào tốt thì má chị gả luôn. Tôi bàng hoàng trước tin đó, mặt mày buồn so, chưa biết phải nói gì trong lúc này thì chị ba hỏi tiếp : – Chị đi rồi Lượm có buồn không? Trước câu hỏi hơi đột ngột này tôi đã xúc động thật sự nên nhào đại vào ôm cứng lấy ba Huệ mà sụt sịt khóc như con nít : – Chị ba đừng đi, chị ba đừng đi nghe chị. Chị ba cảm động và bối rối trước những hành động kỳ lạ của tôi nên hai tay đã ôm cứng lấy tôi hồi nào không hay, mắt chị đỏ hoe như muốn khóc. Hai đứa tôi cứ mê mẩn ôm nhau như vậy một lúc khá lâu thì có tiếng người gọi ngoài cổng làm hai đứa bừng tỉnh. Buông chị ba ra tôi vội chạy ra ngoài thì thấy ông phát thư đang đứng chờ để phát bức điện tín. Chị ba vội vàng xé ra đọc thì đó là điện tín của chị hai nói chị đã bị xảy thai phải nằm bệnh viện. Tôi chạy như bay ra chợ cho bà Tư hay và phụ bà dọn hàng để bà kịp đi lên tỉnh. Khi ra khỏi chợ, bà Tư kêu tôi chạy ngang đồn báo cho ông Tư hay. Chừng nửa giờ sau ông Tư về tới và chở bà Tư ra bến xe, xong ông trở về dặn dò chị ba công chuyện rồi trở ra đồn. Khi ông đi rồi chị ba cho biết là sáng mai ông Tư sẽ lên tỉnh. Bàng hoàng trước những sự việc nên hai đứa tôi quên mất những nóng bỏng buổi sáng. Chị ba lo dọn dẹp nhà cửa và sửa soạn những thứ cần thiết để ngày mai ông Tư mang đi. Còn tôi thì lo xếp những trái cây từ nhà mang lên để lên bàn rồi leo lên gác nằm nghỉ.Sáng hôm sau tôi thức dậy sớm là đã thấy ông Tư và chị ba thức dậy từ hồi nào rồi, chị ba đang sửa soạn hàng lý để ông Tư mang đi, ông Tư thì đã mặc quần áo xong, đang mang giày. Thấy tôi bước xuống ông Tư nói : – Lượm đi rửa mặt rồi xách phụ chú mấy túi này ra bến xe. Tôi lật đật rửa mặt, thay đồ theo ông Tư đi ra bến xe. Về tới nhà thì đã thấy chị ba chờ sẵn ở phòng khách. Chị nhìn tôi cười thật tươi rồi nói : – Sáng thức dậy lo đưa ba chị đi chắc giờ đói bụng rồi phải không? Có nồi cháo trắng trên bếp kìa ra ăn cho khoẻ. Tôi ghẹo chị ba : – Ăn cháo mà sao khỏe nổi. Chị ba hại không à… Nói rồi tôi nhìn chị cười với ánh mắt nhiều hậu ý. Chị ba như hiểu ý nên có vẻ mắc cở nguýt tôi một cái thật dài. Thấy coi bộ thuận lợi, tôi lại gần cầm lấy bàn tay chị mà đưa lên môi hôn, chị ba mắc cở rút tay lại rồi quay lưng đi về buồng của chị. Không bỏ lỡ cơ hội, tôi cũng theo chị vào phòng và nhào đại vào ôm chị mà hôn lên mặt, lên tóc chị tưng bừng. Chị ba nhẹ nhàng đẩy tôi ra rồi âu yếm nói : – Làm gì mà vội dữ vậy, đi đóng cửa đã, lỡ có ai vô nhà thì chết cả hai đứa bây giờ… Sướng rên với câu nói mở ngõ đó, tôi lật đật chạy ra đóng cửa ngoài, cửa phòng khách thật kỹ rồi nhào vô phòng chị ba ôm lấy thân hình ngà ngọc của chị mà tuột quần áo ra bú liếm hôn hít, xoa nắn rồi leo lên tụt xuống cả buổi trời khiến hai đứa muốn ngắc ngư… Nguyên cả ngày hôm đó tôi đã đụ chị ba tới bốn lần. Mắt mờ, chân run mà vẫn còn muốn đụ nữa. Quả thật khó có một thân hình nào đẹp bằng chị và không thể có một cái l*n` nào vừa vặn hấp dẫn bằng l*n` của chị trên cõi đời này. Cả tuần lễ trước ngày chị ba lên Sài gòn học, ngày nào tụi tôi cũng đụ nhau cả, đụ đến nỗi hai đứa xanh mướt, chị ba như muốn đi hết nỗi, còn tôi thì tay chân run rẩy như người thiếu ăn. Vậy mà cứ hễ nhà vắng vẻ chỉ còn hai đứa là lại đụ với nhau tơi bời. Kể ra thì hai đứa tụi tôi cũng thuộc loại dâm đãng có hạng chứ chẳng phải tay thường đâu.
Sáng hôm đưa tiển chị ở bến xe, chị đã khóc thật nhiều. Tôi biết chị muốn nói với tôi những lời yêu thương nhất nhưng kẹt có bà Tư đi chung nên chỉ biết lấy mắt nhìn nhau mà thôi. Xe chạy thật xa rồi, tôi vẫn còn đứng nhìn theo mà lòng đau nhói. Trên đường về nhà tôi nghĩ chắc mình khó có ngày được ôm ấp lại thân hình ngà ngọc nóng bỏng của chị ba nữa.Út Lượm – Phần sáuChị ba đi rồi, tôi buồn quá học hết muốn nỗi. Phần thì nhớ chị nên trằn trọc không ngủ được, phần thì trong người mỏi mệt vì cả tuần lễ hao tổn cạn láng sinh khí nên tôi vào lớp cứ ngủ gà ngủ gật hoài, bị thầy cô phạt lia chia. Khoảng thời gian này tôi chán nản vô cùng, nghĩ trong bụng chắc mình học không nổi nữa nên có ý định về làng. Thấy tôi lơ là việc học hành, cô Cúc, cô giáo chủ nhiệm của lớp tôi đã hết lòng khuyến khích, nâng đỡ tinh thần tôi nên chỉ một vài tuần sau là tôi bắt kịp bạn bè trong học hành. Cô Cúc khoảng 26, 27 tuổi, cô đã có gia đình rồi, nghe đâu chồng cô là sĩ quan đang phục vụ ở miền Trung. Cô Cúc không đẹp nhưng nhìn hấp dẫn. Hấp dẫn nhất là thân hình tròn lẳn đầy sức sống của cô, làn da ngăm đen quyến rũ. Thấy tôi trở lại học hành bình thường, cô thường tìm gặp riêng tôi để hỏi han chuyện bài vở và giúp đỡ tôi nhiều vấn đề khác. Thấy cô Cúc hay có vẻ để ý săn sóc tới tôi, cả lớp ai cũng gọi tôi là đệ tử ruột của cô. Khi tôi chuẩn bị thi đệ nhất lục cá nguyệt thì một chuyện động trời xảy ra, chuyện này tôi không bao giờ dám nghĩ tới và đối tượng thì thật là ngoài sức tưởng tượng của tôi. Hôm đó là giờ của cô Cúc. Trước khi hết giờ cô kêu gom vở lại để cô mang về nhà chấm điểm. Cô bảo tôi theo cô mang hết vở cả lớp về nhà cô. Vừa bước chân khỏi trường thì trời rắc rắc đổ mưa nho nhỏ, và cứ thế mưa nặng dần thêm nữa. Vì nhà của cô cũng không xa trường mấy nên cô hối tôi chạy mau, đừng núp mưa làm chi cho mất công. Chạy về đến nhà thì hai người ướt nhẹp, chiếc áo dài lụa màu mỡ gà của cô như dán vào da thịt của cô làm lộ lên những đường nét thật khêu gợi… Tôi cố gắng hết sức nhưng mắt cứ nhìn mãi vào chiếc vú hồng hồng ẩn hiện sau lớp lụa ướt nhẹp nước. Thấy tôi cứ nhìn vào ngực cô nên cô có vẻ lúng túng vội vã ra móc áo lấy cho tôi cái khăn bảo lau đầu và hối tôi cởi áo ra phơi cho khô kẻo trúng nước. Lúc đó người tôi đã nóng ran lên, tôi không biết phải làm gì nên hết đứng lại ngồi thật không giống ai. Thấy vậy cô rót cho tôi một ly nước rồi cô vào nhà trong thay quần áo. Khoảng mười phút sau cô bước ra trong bộ đồ bằng vải sa tanh màu ngọc thật hấp dẫn. Thấy tôi đang cởi trần co ro ngồi đó, cô nói để cô nhúm bếp lên nấu nước uống rồi hong áo cho tôi. Mặc cho cô giáo muốn làm gì thì làm tôi cứ nhìn cô trao tráo làm cô có vẻ hơi mắc cở, má đỏ hây hây thấy mà thèm. Trời bên ngoài mưa mỗi lúc mỗi lớn, trong nhà thì vắng vẻ chẳng có ai ngoài cô giáo và tôi. Nghĩ tới nghĩ lui hoài, tính làm liều nhảy lại ôm đại cô rồi tới đâu thì tới, nhưng mỗi lần đứng dậy lại run và lại ngồi xuống, mặt cứ đực ra như con ngỗng. Đang trong tình trạng tiến thoái lưỡng nan đó thì cô giáo ở sau bếp cầm cái áo mới hong khô lên trao cho tôi. Đợi cho cô bước sát đến gần, tôi lấy hết can đảm ôm chặt lấy cô hôn túi bụi lên mặt mũi cô làm cô luống cuống tay chân quờ quạng như nửa muốn đẩy tôi ra nửa muốn ôm ghì tôi lại, miệng cô ú ớ nói không thành câu : – Lượm… Lượm… em làm gì kỳ cục vậy… không được đâu Lượm ơi… Tôi như chẳng còn biết gì nữa, cứ hôn hít tưng bừng, tay chân sờ mó lung tung làm người cô giáo như mềm nhũn ra không còn phản ứng gì chống đối nữa. Tôi cúi xuống cởi những chiếc nút trên ngực áo của cô ra và nhẹ nhàng kề môi bú thật say mê cái vú căng tròn cứng ngắc vì hứng tình đó… Hôn liếm vú một hồi tôi thấy cô giáo như đã hứng lên rồi, tôi nâng cô lên dìu cô lại nằm trên cái đi văng bằng gỗ bên góc nhà mà tiếp tục hôn nhẹ nhàng từ trên rồi tuột xuống tới l*n` thật điệu nghệ. Lưỡi tôi liếm tới đâu cô rên tới đó. Khi lưỡi tôi rà rà trên mồng đóc của cô thì cô ôm cứng đầu tôi mà rên lên từng hồi, oằn người qua lại và hối thúc tôi : – Lẹ lên đi Lượm, lẹ lên đi Lượm ơi… sắp tới giờ những người ở chung nhà với cô đi làm về rồi… Tôi vội vàng tụt quần mình xuống và đẩy nhẹ con chim vào cái l*n` ướt nhẹp của cô. Cu tôi đẩy tới đâu cô rên lên tới đó, người cô oằn oại theo từng nhịp đập xuống kéo lên của con c*c. tôi. Tôi phải công nhận không hiểu sao l*n` cô thật đặc biệt khác hẳn những cái l*n` mà tôi đã từng đụ, nó làm như có bộ phận bóp thắt lại hay sao ấy mà nó làm con chim tôi tê điếng bủn rủn chỉ muốn tuôn trào tinh khí ra ngay không cách gì cầm giữ được… Nên chỉ trong một thời gian rất ngắn khác hẳn với những lần đụ các cô gái trước tôi đã bắn khí lênh láng trong người cô và đổ ụp người trên mình cô. Đẩy tôi nhè nhẹ nằm một bên, cô đi vào trong nhà tắm… Còn lại một mình, tôi vội mặc quần áo vào rồi đi lại bàn ngồi xuống mà thở. Cô giáo trở ra mặt có vẻ mắc cở nên không dám nhìn thẳng ngay tôi, cô nói : – Trời hết mưa rồi, thôi Lượm về đi không thôi ở nhà đợi. Tôi lí nhí chào cô rồi vụt chạy ra cửa. Về tới nhà leo lên gác nằm dài ra rồi ngủ thiếp đi hồi nào không hay, nửa khuya thức dậy nghĩ tới chuyện hồi chiều tôi vẫn nghĩ đó là giấc mơ.Sau buổi chiều mưa đầy hấp dẫn đó, đã hơn một tuần rồi tôi nhớ muốn điên luôn. Cứ mỗi lần nghĩ tới cái l*n` co thắt, bóp, nghiến của cô là tôi lại nóng rần trong người lên, phải tưởng tượng thân thể cô mà thủ dâm để tự thoả mãn… Khoảng thời gian sau này cô Cúc gặp tôi trong trường, cô có vẻ mất tự nhiên, tôi thật buồn và cảm thấy hối hận vì những hành động nông nổi của mình… Nhưng rồi tuổi trẻ chóng quên và những rạo rực đòi hỏi của dục tình đã khiến cho lòng tôi không yên nên tôi đã lại để tâm tới mục tiêu khác: bà Tân Huê, chủ tiệm uốn tóc ở chợ quận, bạn hàng của bà Tư. Bà Tân Huê năm đó khoảng chừng ba mươi ngoài, bà có đứa con gái khoảng bảy tám tuổi, còn chồng thì không thấy, nghe đâu hai người đã ly dị và bà Tân Huê dọn về quận này mở tiệm hơn một năm nay. Bà Tân Huê không đẹp lắm, nhưng nhờ da dẻ hồng hào, thân hình đều đặn và lời ăn tiếng nói khéo léo, vui vẻ nên được lòng bạn hàng khắp chợ. Bà Tư là thân chủ hàng tuần của bà, hai người có vẻ hạp khẩu với nhau lắm nên hễ cứ khi nào tiệm vắng khách là thấy bà Tân Huê sang sạp tạp hóa của bà Tư ngồi nói chuyện. Tôi quen biết bà trong một lần ra dọn hàng cho bà Tư và bà Tân Huê đã nhờ tôi kèm học cho con gái bà. Hôm đó như thường lệ, tôi đến nhà bà Tân Huê để kèm cho nhỏ Hồng thì thấy nhà vắng tanh, chẳng thấy nhỏ Hồng đâu cả, nghĩ bụng chắc con nhỏ đang ở nhà sau nên tôi ngồi chờ. Ngồi một hồi thì bà Tân Huê từ trên lầu đi xuống miệng cười thật tươi tay cầm một xấp giấy xanh đỏ. Thấy bà tôi vuột miệng hỏi :
– Em Hồng đâu rồi bà, sao không thấy nó ra học? – Tôi quên nói với chú, nhỏ Hồng đi theo nội nó về trên Mỹ tho ăn đám giỗ vài bữa nó mới về. Nói rồi bà lại bàn đưa cho tôi xấp giấy màu, nói : – Bữa nay khỏi dạy thì Lượm viết dùm tôi mấy tấm giấy quảng cáo này để treo trong tiệm. Tết nhất tới nơi rồi. Cũng may tôi là thằng viết chữ khá đẹp, nên tôi đã viết thật ngon lành làm bà Tân Huê khoái chí tử. Khi tôi trải tấm giấy lớn nhất lên bàn để sửa soạn viết chữ cung chúc tân xuân thật bự thì bà Tân Huê lại ngồi gần tôi cầm cái cọ lông vẽ vẽ trên những tấm giấy vụn tôi vừa loại ra, bà ghé mặt thật gần mặt tôi cười thật tình tứ rồi nói : – Lượm bày chị viết chữ đi, Lượm viết chữ đẹp quá chừng à, chị muốn học viết để sang năm khi Lượm hết học ở quận này thì chị tự viết lấy. Tôi thật tình : – Không khó đâu bà, bà cứ dòm em viết đây này… Tôi nói chưa hết câu bà đã nói : – Lượm à chị đâu đã già đâu mà em gọi chị bằng bà nghe thấy ghê quá hà! Thôi em cứ gọi bằng chị đi cho tiện. Tôi thấy hơi khó khăn một lát nhưng rồi cuối cùng tôi cũng quen miệng. Tôi vừa hướng dẫn vừa làm cho chị thấy, nhưng chị vẫn như chưa hiểu, chị nói : – Chia ô thì chị làm được nhưng viết chữ thì làm sao mà viết đẹp được, Lượm cầm tay chị dạy cho chị vẽ vài chữ coi. Nói rồi chị dựa sát vào vai tôi và đưa tay bắt tôi cầm mà chỉ cho chị viết. Đặt tay lên mu bàn tay mềm mại của chị đẩy tới đẩy lui một hồi tự nhiên người tôi nóng ran lên, mũi tôi ngay tóc chị nên ngây ngất trước mùi thơm thật quyến rũ. Tới giờ phút đó tự nhiên tôi cảm thấy mình hết chịu nổi nữa bèn đưa tay vuốt tóc chị thật say đắm, trước hành động hơi lạ của tôi chị ngước lên nhìn với ánh mắt ngạc nhiên nhưng không chống đối… Tôi mạnh dạn choàng tay ôm ngang vai chị và từ từ xoa nắn trên bộ ngực căng cứng của chị. Thấy chị không có phản ứng gì tôi mạnh dạn mở những cái nút trên ngực áo chị và nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên hai bầu vú nóng hổi dục tình đó. Với tất cả kinh nghiệm, tôi đem ra thi thố hết khiến chị ngắc ngư, chân như không còn đứng vững nữa. Chị nói thật nhẹ như trong hơi thở : – Đừng Lượm ơi, mình vào phòng chị đi em… ở dưới này lỡ có ai thấy thì chết… Phòng của chị thật sang, giường nệm trải drap trắng toát. Chị kéo tôi lên giường và chúng tôi đã nhập cuộc thật mau chẳng khác gì một cơn lốc. Tôi chưa từng gặp một người đàn bà nào rên la dữ dội như chị, lưỡi tôi liếm tới đâu chị rên tới đó và khi con c*c. xù xì cong vòng của tôi để vào l*n` chị thì chị đã ré lên rên xiết thật đã đời, chị rên to đến nỗi nhiều khi tôi phải lấy tay bịt miệng chị lại, sợ người ta nghe được. Chị không còn biết gì nữa cứ thế mà rên : – Ôi Lượm ơi sướng quá… mạnh nữa đi em… mạnh nữa đi em… Ôi… ôi… Cứ thế tôi vần chị tả tơi, hết nằm lại ngồi, hết quỳ lại bò lê quanh quanh cái giường làm mền drap gì đều tung toé ngổn ngang như một bãi chiến trường. Khi tôi sắp xuất tinh thì chị như muốn xỉu chẳng còn biết gì nữa, tôi nhịp xuống kéo lên ào ạt, con chim xẹo qua bẻ lại như cái máy khoan, chừng một phút thì xuất tinh lênh láng trong l*n` chị. Khi những giòng tinh khí của tôi phun mạnh ra tôi thấy chị như con thú bị đạn, run bắn lên từng hồi. Tới đó tôi chẳng còn biết gì nữa lăn quay ra ôm chị ngủ hồi nào không hay. Nửa khuya thức dậy tôi lại dày vò chị thêm một trận đã đời nữa… Sau trận này thì chị Tân Huê đã hoàn toàn khuất phục trước sức trai và con c*c. tuyệt vời của tôi nên chị đã để người trần truồng ngủ như chết không kịp mặc quần áo hay kéo mền lên che đậy gì cả.… Khi tôi thức dậy thì trời đã sáng không thấy chị nằm bên cạnh, phòng vắng tanh nên tự nhiên hơi ớn ớn, tôi mặc quần áo và đi xuống lầu. Nghe tiếng chân tôi đi xuống, chị từ trong bếp ló đầu ra nhìn tôi thật tình tứ : – Sao thức dậy sớm dậy? Ngủ nữa cho khoẻ đi em… Tôi đến bên chị, chị ôm lấy tôi thật chặt rồi kề tai tôi nói nhỏ thật say đắm : – Lượm dữ quá đi thôi… Lượm làm chị muốn chết… Tôi xiết mạnh thân thể nóng hổi của chị trong vòng tay khi con con c*c. tôi ở trong quần đã trở lại cương cứng thật dữ dội. Chị thấy con c*c. tôi cứng ngắc cọ lên đùi chị thì nhìn tôi đầy thán phục : – Trời ơi Lượm dữ dội thật… mới vừa xong đó, bây giờ chị còn gần chết mà Lượm đã cứng ngắc rồi… Thôi để mai đi Lượm. Nói xong chị đi xuống bếp rồi quay lên với một dĩa trứng ốp la nóng hổi, chị nói : – Ăn đi Lượm, hôm qua tới nay chắc em đói rồi… ăn đỡ với chén cơm nóng này đi, bánh mì hết trơn rồi mà nhà đâu có ai để đi mua. Tới bây giờ tôi mới thấy bụng mình đói, tôi nào có ăn gì từ chiều hôm qua. Thấy tôi ăn có vẻ ngấu nghiến chị đã vào bếp bưng ra một dĩa cơm đầy và cá kho. Hôm đó tôi đã ăn một bữa thật ngon vì chưa hôm nào tôi đói dữ dội như vậy. Trước khi tôi về, chị đã ra cửa nhìn trước nhìn sau một hồi rồi ngoắt tay làm tín hiệu cho tôi bước ra. Bước đi khá xa, khi quay lại tôi vẫn thấy chị lấp ló đứng sau cửa nhìn theo. Tiếp tục hai hôm liên tiếp, khoảng thời gian con Hồng vắng nhà tôi đã quần tơi tả chị Tân Huê khiến chị phải đóng cửa tiệm khai bệnh nghỉ một hai ngày. Quả tình chị cũng thuộc loại dâm đãng có hạng… vừa mới ngắc ngư đó đó lại rần rần đòi nữa… Chị đã đụ như chưa bao giờ được đụ và đụ như sợ ngày mai không còn được đụ nữa… Chị đã mê mẩn trước con chim quái đản của tôi. Chị nói : – Sao em đụ được dữ dội vậy, con chim của em sao mà nó kỳ cục quá trời, nó làm chị muốn điên luôn.
Đang say sưa mê mệt với chị Tân Huê thì một buổi chiều tan học trên đường về gần tới nhà bỗng thấy Mận, tay xách giỏ trái cây đứng bên đường. Thấy nó tôi hết hồn chạy lại sẵng giọng hỏi nó lên chi vậy. Thấy tôi không mừng, nó làm mặt giận. – Biết mà, đâu có nhớ thương gì tới tui, giờ tui kiếm cũng muốn làm mặt lạ… Thiệt là đồ vô tình bạc nghĩa. Nói rồi Mận như muốn khóc, nó quay mặt đi chỗ khác lấy tay quệt nước mắt. Thấy tội nghiệp quá tôi lại gần nắm tay Mận an ủi : – Không phải vậy đâu, anh nhớ Mận lắm mà, tại Mận lên không báo trước nên anh mới lựng khựng vậy đó… Thôi đừng giận anh tội nghiệp. Mận như đã bớt giận nó quay mặt lại nói với giọng lạnh tanh : – Tui đâu có thèm thăm anh làm chi, má tui bị bệnh phải đưa lên nhà thương quận sẵn tôi ghé tìm anh chứ bộ… tưởng tui vì anh mà lên đây sao. Thấy không khí đã có vẻ hoà hoãn tôi quàng tay ôm lấy vai Mận kéo sát lại gần và hôn tới tấp lên tóc lên cổ nó làm con bé thu người lại vùng vẫy cố thoát ra khỏi vòng tay tôi, đưa tay vuốt tóc ngay ngắn lại, Mận nói : – Lượm ghê quá à… ngoài đường ngoài lộ mà hun hít, không sợ người ta cười cho sao? Tôi cười hề hề ghé sát lỗ tai Mận mà nói nho nhỏ : – Thèm quá chừng đi thôi, gần hai tháng hơn rồi còn gì… Mặt Mận bừng đỏ lên nhìn thấy mà thương : – Lượm cứ vậy không… không gặp thì thôi hễ gặp mặt là lại muốn rần rần rồi. – Thương thấy mồ ai mà chịu nổi… chớ bộ Mận không thèm chắc? Mận đưa tay ngắt vào vai của tôi một cái thật đau, mắt nguýt thật tình tứ : – Ngoài đường mà nói tầm xàm không à… Thiệt đúng là cái mặt dê chúa… Nói dứt câu Mận cúi xuống cầm giỏ trái cây lên đưa cho tôi : – Trái cây mới hái buổi sớm ở ngoài vườn nhà đó, ăn đi, chắc ở trên này không có trái cây tươi như ở làng mình đâu hả Lượm? Tôi cầm giỏ trái cây, đưa tay bốc một trái mận thật đỏ lên cắn nhai ngon lành… Tôi nhìn Mận thật tình nói : – Mận này ngon thật nhưng không bằng một góc trái Mận đang đứng trước mặt anh… Mận biết không, bây giờ anh chỉ muốn nuốt sống Mận thôi… Mận như muốn kêu lên trước câu nói cà rởn của tôi, nó vội vã nói : – Thôi Mận phải về nhà thương đây, không thôi má chờ. Tôi nào chịu buông tha, liền nắm tay Mận lại nói : – Khoan đã ghé nhà anh một chút rồi về… Thấy Mận có vẻ ngần ngừ tôi bồi thêm : – Nhà ngay đằng kia kìa, cái mái ngói đỏ đó… Lại một cho biết thôi rồi về ngay mà… Không đợi Mận phản ứng tôi nắm tay Mận kéo đi… Giờ này nhà ông Tư đâu có ai, ông Tư thì ngoài đồn cảnh sát, còn bà Tư thì ở chợ. Vừa mở cửa vào nhà là tôi kéo tuốt Mận lên gác và ngấu nghiến tuột quần tuột áo Mận ra hôn liếm tưng bừng, Mận vừa rên vừa hối : – Chơi lẹ đi anh để em còn phải về không thôi má chờ má la chết… lẹ lên đi anh. Tôi vội tụt hết quần áo mình ra, cầm con chim căng cứng mà chà lên chà xuống quanh mép l*n` của Mận, đôi lúc tôi để con chim của tôi vào l*n` làm như sắp sửa đẩy vào khiến con nhỏ ở dưới cứ cà hảy cà hảy lên hoài, miệng nó rên lên : – Thôi mà Lượm ơi… để vô đại đi em chịu hết nỗi rồi… để vô đại đi em còn về nữa mà… Đợi con nhỏ ứa nước nhờn ra chèm nhẹp và tôi cũng đã hứng chịu hết nỗi rồi tôi mới bất thần đẩy mạnh con chim tôi vào lút cán… con nhỏ như bị điện giật, hai tay ôm cứng lấy lưng tôi miệng rên rỉ… Bồng Mận ngồi dậy, tôi để hai chân nó lên vai tôi, hai tay tôi quàng ra sau ôm cứng lấy vai nó và cứ như thế tôi ở dưới nắc lên lia lịa, nắc đến nỗi con nhỏ la khản cả tiếng tôi mới xuất tinh vô l*n` con nhỏ và lăn ra nằm dài xuống giường. Con nhỏ ráng bò dậy lay vai tôi hổn hển nói : – Anh dẫn em đi rửa đi anh, ướt nhẹp như vầy làm sao mà về. Tôi mệt muốn đứt hơi nhưng cũng phải bò dậy dẫn Mận xuống nhà tắm để nó rửa ráy rồi đưa nó ra cửa để nó về nhà thương. Trước khi đi nó nói : – Ngày mai nếu mẹ chưa về, em sẽ tới nữa nghe anh. Tôi vừa thở vừa gật đầu. Mận đi rồi tôi trở lên lầu ngủ vùi tới tối mới thức dậy.Buổi chiều hôm sau trên đường đi học về tôi nghĩ rằng thế nào cũng thấy Mận ở dọc đường, nhưng về tới nhà mà chẳng thấy Mận đâu cả, nghĩ Mận đã về lại dưới làng rồi. Lòng tôi bỗng cảm thấy tiêng tiếc vì chỉ mới đụ Mận chỉ một lần mà thôi. Buổi tối hôm đó tôi đang học bài thì nghe tiếng chó sủa ngoài ngõ, nhìn ra thì thấy Mận đang lấp ló ngoài ngõ. Tôi vội chạy ngay ra, thấy tôi Mận mừng rỡ nói : – Tưởng anh ngủ rồi em định về… sáng mai má xuất viện, em đưa má về làng luôn. Tôi nắm tay Mận kéo nó lại gần bóp bóp trên vai nó : – Sao hồi chiều Mận không tới làm anh đi học về cứ chờ hoài… Giờ này ông bà Tư đang ở nhà mình đâu có vô nhà được… Mận thấy tôi tiếc nuối, nó an ủi : – Thôi ráng nhịn đi, mai mốt gì đó em kiếm chuyện xin má lên đây kiếm anh nữa lo gì… Nói rồi Mận rút tay ra khỏi tay tôi từ giã : – Thôi em về nghe anh, em sợ má kiếm không thấy em đâu bà la chết… Nói dứt câu Mận quay lưng đi. Đứng nhìn theo Mận một đỗi thấy lòng không yên tôi bỗng vùng chạy theo Mận, vừa chạy vừa nói : – Mận ơi đợi anh đi với, anh đưa em về, giờ này em đi một mình thấy ghê lắm. Mận có vẻ cảm động khi thấy tôi chạy theo, nó nép vào vai tôi mắt ngước nhìn tôi thật tình tứ.
Bước vào cửa nhà thương, Mận chỉ cái ghế đá ở góc sân bệnh viện nói tôi chờ một lát. Ngồi khá lâu mới thấy Mận trở ra, nó ngồi xuống gần tôi và nói : – Má còn thức, má cằn nhằn quá trời, bà nói bà bệnh mà cứ bỏ đi hoài… – Bác ngủ chưa? – Mẹ mới ngủ đó, chắc em ngồi với anh một chút rồi vô không thôi mẹ thức dậy không thấy em bà la chết. Chỗ tụi tôi ngồi là góc tối nhất trong sân, lợi dụng bóng tối tôi luồn tay vào trong áo mò vú xoa nắn tơi bời khiến Mận muốn ngắc ngư, được đà tôi đưa tay vào trong quần móc l*n` đã đời một hồi nữa… Sau một hồi xoa nắn khều móc, hai đứa tôi người đứa nào đứa nấy như muốn mọc gai chỉ muốn đè nhau đại xuống đó mà đụ thôi nhưng nhìn quanh thấy trống trải quá nên đành phải ráng nhịn. Xoa nắn thêm một hồi nữa tôi chịu hết nổi bèn kéo Mận đứng dậy đi vào trong bệnh viện, hy vọng tìm được một chỗ kín kín để xả những ẩn ức trong lòng. Đi một hồi mà chẳng thấy chỗ nào tạm được, tôi đã bắt đầu thất vọng thì thấy một phòng cuối hành lang cánh cửa phòng đóng không chặt. Để Mận đứng đó tôi bước tới hé cửa nhìn vào trong thì thấy phòng tối thui chẳng có bóng người. Khi biết chắc không có ai, tôi trở ra kéo tay Mận vào. Mận có vẻ hơi sợ nói nhỏ : – Thôi đi anh ơi em sợ quá à… lỡ có ai vô thì chết… thôi đi anh ơi… Vừa nói nó vừa kéo tôi trở lại, nhưng gặp sự cương quyết mãnh liệt của tôi nó đành phải bước vào theo. Lựa một góc phòng tôi kéo Mận ngồi xuống, hai đứa dựa lưng vào vách để chờ cho mắt quen với bóng tối. Ngồi khoảng ba bốn phút tôi bắt đầu đưa tay mò ngực Mận và tuột quần tuột áo nó ra sờ mó, hun, liếm… Mận hứng lên, nó hưởng ứng nồng nhiệt không kém… hai đứa tôi chẳng biết gì xung quanh nữa, cứ leo lên tụt xuống, đứa quỳ đứa bò đủ kiểu… Đang tới lúc đỉnh điểm, tôi sắp sửa bắn khí vô l*n` Mận thì cánh cửa phòng xịch mở, và ánh đèn pin sáng giới soi thẳng vào hai thân thể trần truồng đang trong tư thế đụ kiểu chó… hai đứa tôi vội buông nhau ra hai tay ôm lấy đầu gối ngước nhìn về phía ánh đèn. Đó là một gã cao lớn, hắn gằn từng tiếng : – Chết tụi bây rồi… dám đem nhau vô đây mà làm bậy… đêm nay tao lấy hết quần áo, nhốt tụt bây ở đây, mai giao cho cảnh sát quận xử. Nghe giao cho cảnh sát tôi sợ quá, trong khi con Mận thì khóc hu hu, nó níu lấy tôi mà rên rỉ : – Lượm ơi! Giờ làm sao đây… chết em rồi anh ơi… má mà biết chắc bả giết em anh ơi! ! ! Thấy tụi tôi khiếp sợ, tên kia bước lại gần hơn lấy chân đá quần áo tụi tôi ra xa khỏi chỗ tụi tôi rồi hất hàm về phía Mận nói : – Con nhỏ kia đứng dậy, lại gần đây tao coi mày bao lớn mà quá trời vậy… Thấy Mận chưa đứng dậy, mắt cứ nhìn hắn chăm chăm, hắn trợn mắt quát lớn : – Đứng dậy mày, sao tao nói mày không nghe hả… Mận giật bắn người lên, vội vàng đứng lên, hai tay che lấy ngực từ từ đi lại phía hắn… Gã nhìn Mận từ trên xuống dưới một cách thèm thuồng rồi nói : – Để tao đi lấy dây trói tụi bay lại dẫn ra giao cho đồn cảnh sát, để ở đây lỡ tụi bây trốn thì tức lắm. Con Mận nghe như vậy thì khóc hu hu, nó cúi xuống lạy gã như tế sao… Mặc cho Mận khóc lóc, tôi năn nỉ, gã vẫn mặt lạnh tanh không nói lời nào. Một lúc sau hắn ôm lấy đống quần áo của tụi tôi đi ra khóa cửa phòng lại. Mận sợ quá, nó níu vai tôi mà lay lay hoài, vừa khóc vừa nói : – Giờ sao đây Lượm… làm sao đây anh… chết mất anh ơi… tại anh hết trơn đó… Tôi như người chết rồi, lòng rối bời chẳng biết tính sao, mặt cứ nghệt ra trước sự việc quá đổi bất ngờ này. Đang lúng túng chẳng biết tính sao thì nghe tiếng lách cách mở cửa rồi tên đó ló đầu vào ra lệnh : – Thằng kia mày ra đây, tao đem mày sang phòng bên kia nhốt riêng, không cho tụi bây ở chung đêm nay được. Tôi ngần ngừ không muốn đi, gã nạt lớn : – Ra lẹ lên mày không thôi tao vô cột đầu bây giờ… Tôi sợ quá không biết tính sao nữa nên riu ríu đi ra khỏi phòng, Mận sợ quá càng khóc lớn… Ra ngoài gã dẫn tôi đi một đoạn thì đưa quần áo cho tôi và nói : – Thôi tao tha cho mày đó, về đi, ngày mai tao tha cho con kia… Đi về liền nghe mậy, sớ rớ ở đây tao còng đầu à… Tôi như trên trời rớt xuống, mừng quá, cám ơn gã rối rít rồi vụt chạy ra khỏi cửa bệnh viện. Chạy được một quãng khá xa tôi bỗng thấy tội nghiệp cho con Mận quá và tự nhiên tôi muốn quay trở lại kiếm cách giải vây cho Mận rồi tới đâu thì tới. Ý nghĩ vừa loé lên trong đầu là tôi thực hiện ngay, vài phút sau là tôi đã có mặt ở nhà thương. Thật nhẹ nhàng tôi lần theo hành lang đi về phía phòng, ghé mắt qua lỗ khóa nhìn vào trong. Ban đầu mắt tôi chưa nhìn thấy gì cả chỉ nghe tiếng lao xao mà thôi rồi dần dần nhìn thất rõ hơn và cũng nghe rõ hơn. Tôi thấy gã kia đang ở trên người Mận mà nắc lên nắc xuống thật mạnh trong khi Mận nằm ở dưới quằn quại, hai tay bấu chặt lấy lưng gã mà rên xiết dữ dội. Nắc một hồi tự nhiên tôi thấy gã bỗng ngưng lại và bồng con nhỏ lên bàn rồi hắn đứng dưới háng Mận đẩy mạnh con c*c. vào l*n` con nhỏ mà nắc, nắc một hồi cái bàn rung rinh muốn gãy, gã bèn ẵm luôn con Mận lên mà nắc thật dữ dội làm con nhỏ rên lên từng hồi, tóc tai rũ rượi. Gã nắc thật nhanh, thật mạnh thêm một hồi rồi lảo đảo buông con nhỏ xuống. Con Mận lúc đó người rũ rượi, mắt nhắm ngồi dựa mình vào tường… Mục kích tới đó tôi chịu hết nổi nữa, bỏ về. Trên đường về tôi vừa buồn vừa giận, tại sao Mận lại có thể say mê thích thú với tên đó như vậy… Sau đêm chứng kiến cảnh Mận rên xiết sướng khoái dưới bụng tên gác cửa nhà thương, tôi buồn và suy nghĩ mãi không hiểu tại sao Mận có thể chỉ sau vài chục phút mà đổi sự sợ hãi sang sự khoái lạc… cho tới khi chị Tân Huê nhắn gọi qua nhà chị, tôi mới tạm quên đi.
Hôm đó tôi đang giặt đồ thì con Hương thợ phụ uốn tóc của chị Tân Huê đến nhà gọi tôi bảo sang nhà, chị Tân Huê có việc nhờ. Tôi lật đật chạy qua. Thấy tôi chị trách : – Lượm mấy hôm nay làm gì mất tiêu vậy, bộ mê cô nào rồi hả? – Không có đâu chị, mấy hôm nay em ở nhà không à, em lo học thi mà chị. – Phải học không đó, chị nghi Lượm lắm… Lượm không có vừa đâu… Tôi đánh trống lãng : – Con Hương nói chị muốn nhờ em làm việc gì sao không thấy chị nói gì hết vậy? – Lâu quá không thấy Lượm ghé thì nhắn Lượm qua chơi vậy thôi mà… bộ Lượm không muốn ghé thăm tui sao?… Tôi biết chị muốn gì rồi nên tôi mạnh dạn cầm lấy tay chị bóp bóp rồi nhìn quanh nhà hỏi : – Bé Hồng đâu rồi sao em không thấy? – Nó đi qua nhà ông Tư Hậu chơi rồi, chiều tối chị sẽ đón nó về. Tôi vòng tay ôm chặt lấy chị cúi xuống hôn lên cổ, lên lỗ tai chị, tay tôi sờ soạng lung tung hết vú tới l*n` làm cho chị run rẩy cả tay chân… Chị đẩy tôi ra và nói : – Từ từ Lượm… để lên lầu rồi làm luôn… Vừa bước chân vào phòng, khóa cửa lại là chị đã ôm chặt tôi và vật tôi xuống giường, ngấu nghiến hôn lên mặt mũi tôi. Chị vừa rên vừa nói : – Mấy hôm nay Lượm đi đâu mất tiêu làm chị nhớ quá chừng, thèm muốn chết đi được… Chị cầm lấy bàn tay tôi để vào đám lông l*n` ẩm ướt trong quần lót của chị. Chị bảo tôi kéo xìlíp chị xuống, chị nằm ngã ngửa ra giường dang hai chân ra và co đầu gối lên. Tôi nghệt mặt ra, dán mắt vào giòng nước đang ứa ra từ khe l*n`, lông chị đẹp quá, chị ra nước nhiều ghê, rõ ràng là chị nứng quá rồi. Mặt chị ửng đỏ, tiếng chị thật dâm đãng : – Em liếm chị đi… Tôi quỳ giữa hai đùi chị, đưa lưỡi hứng lấy giòng nước sướng khoái của chị, lưỡi rà lên hai cánh cửa âm ấm đang thẹn thùng ẩn nép trên thảm đồi thoai thoải lông lá rậm rì. Mặt tôi áp vào đám lông l*n` mướt rượt đang tỏa ra một mùi nồng nồng đê mê. Lưỡi tôi lướt qua cái mòng đốc đỏ hồng nở to và cương cứng rồi phiêu lưu từ khe tới lạch. Giòng suối ấm vẫn tuôn ra làm ướt đẫm hai bên đùi non của chị. Chị ú ớ oằn người lên. Hai bàn tay tôi đưa lên cởi nút áo chị, rồi ôm trọn hai bầu vú vun cao. Tôi trườn lên người chị liếm vòng vòng lên đầu vú, xuống hai cái đồi trắng phau rồi trở lên đầu vú. Người chị run rẩy, oằn oại dưới đầu lưỡi của tôi. c*c. tôi trườn lên thụt xuống giữa khe l*n` của chị. Chị trườn người xuống, hai bầu vú chị cọ xát vào ngực, vào bụng, vào háng gây một cảm giác êm dịu lâng lâng… khi chị ngưng lại thì con c*c. của tôi ở ngay miệng chị. Hai tay ôm lấy mông đít, miệng chị ngậm rồi rà lưỡi chung quanh đầu khấc con c*c. tôi. Tôi chống tay, quỳ gối hẩy con c*c. vào đôi môi ướt đẫm nước dục tình của tôi đang cố ngậm sâu tận gốc con c*c.. Cứ mỗi lần tôi hẩy mạnh, hai hòn dái theo đà đập bành bạch vào chị. Cứ như thế chị lắc đầu qua, lắc đầu lại, rà lưỡi từ đầu khấc tới gốc con c*c. của tôi không thiếu một phân vuông nào. Con c*c. của tôi ướt đẫm… mà chị cứ say mê liếm mãi như một họa sĩ say mê vẽ bằng lưỡi thay cọ, nước… thay sơn. Tôi chịu hết nỗi, tai tôi nghe như có lựu đạn nổ đùng đùng, đít tôi thót lại. Một cảm giác phừng phừng mạnh mẽ phóng thẳng ra từ đầu khấc, nổ bùng như thuốc nổ : – Chị ơi… em ra…a…a..a..a… Tôi rên lên, con c*c. của tôi vẫn nắc lia lịa vào cặp môi hồng của chị. Tay chị bấu chặt vào con c*c. tròn mập như cổ tay chị, miệng mút miên man cố mút cạn hết những giọt tinh khí. Con c*c. tôi được bao phủ bởi thứ nước đục nhờn như sữa pha loãng, mùi tinh khí đậm đà bốc lên từ miệng chị dù chị đã nuốt hết. Chị nói trong cổ họng : – Em bú l*n` chị đi… Vẫn để con chim trong miệng chị, tôi xoay người lại, liếm mép và đưa miệng ngậm lấy mòng đốc của chị mút mạnh, lưỡi đâm đâm, rà rà mòng đóc. Chị rên dài một tiếng, hai chân dang rộng ra thêm, hẩy mu l*n` vào mặt tôi… – Lượm ơi, sướng quá Lượm ơi!… em liếm đã quá… a.. a..a… liếm nữa đi em, chị đã quá… Aa.. a.a.a… Tiếng chị đứt quãng, hơi thở hổn hển, chị như con chó cái trong cơn động tình cuồng dại. Lưỡi chị liếm thật ngọt, bú thật mạnh con chim trong khi lưỡi tôi như nhà thám hiểm, xục xạo khắp nơi trong hang động tình yêu. Bằng răng, bằng lưỡi, bằng môi, tôi đưa chị lên tận cùng của lạc thú xác thịt… tay chân chị quíu lại, dâm thủy tuôn ra dầm dề. Bỗng chị đẩy tôi ra, nhổm dậy ôm lấy cổ tôi hổn hển : – Em đụ c*c. vào l*n` chị đi… chị chịu hết nổi rồi… Tôi lập tức cầm con c*c. đã cương cứng trở lại thọc mạnh vào l*n` chị như cảm ơn chị đã vuốt ve nó nãy giờ. Tôi hung hãn leo núi, sẵn sàng san phẳng mọi chướng ngại trước mặt. Người chị như con thú cuồng nhiệt và đầy ắp dục tình sẵn nghênh chiến với khả năng làm tình dữ dội của tôi. Tôi lật sấp chị lại, vòng tay dưới bụng nâng chị lên, chị nâng cao cặp mông cong lên khiêu khích làm mục tiêu cho tôi phóng c*c. tới… Hai thân thể trần truồng nhào lên lộn xuống xầm xập… làm rung rinh cả giường. Cuộc làm tình hai đứa tôi thật lâu, cả hai mệt nhoài, mồ hôi ra như tắm, hơi thở chị đứt quãng nhưng cũng chiến đấu tới cùng… Khi tôi trân mình bắn tinh khí ào ạt vô l*n` chị rồi lăn đùng ra thì chị cũng quên tên tuổi mình, lăn quay ra ngủ vùi chẳng còn hay biết gì nữa…Tôi và chị làm tình bất kể giờ giấc, buổi chiều tan học thì ở gác trọ nhà tôi, buổi tối thì đợi cho con Hồng ngủ là tụi tôi nhào vô đụ với nhau, đụ đến nỗi chị Tân Huê không muốn mở tiệm nữa, tôi thì thi học kỳ dưới điểm trung bình khiến các thầy cô ngạc nhiên, vì tôi là học sinh khá trong lớp. Chỉ có cô Cúc là dường như biết chuyện nên một lần trong giờ ra chơi cô đã đi ngang tôi và dừng lại nói : – Lượm chơi quá độ rồi đó… bớt lại đi, cuối năm thi rồi đó. Nói xong cô rảo bước đi về văn phòng. Nhìn theo tà áo dài lụa màu mỡ gà quen thuộc của cô mà người tôi lại thấy nóng ran lên.