Khi chị nghiêng người qua để bới mái tóc lên thì tôi có dịp nhìn thấy toàn bộ cái bầu ngực căn tròn hơi trề xuống vì sức nặng của nó . Hai đầu vú của chị vỏng ngược lên trên như là trái xoài vừa mới chín đầu mùa, lớn hết cỡ , cái núm của chị nhỏ xíu trông thật đáng yêu làm sao . Hồng ơi là hồng! Nhỏ ơi là nhỏ !
Khi chị cuối xuống múc nước . . . trời ơi tôi có dịp chiêm ngưỡng cái gọi là tặng phẩm của trời cho , nó mới đẹp làm sao, nhen nhúm một đám lông đen tuyền mọc lún phún vòng quanh cái khe chẻ giữa hai miếng thịt nho nhỏ vun lên kẹp vừa khít giữa hai đùi . Chị múc nước , đứng lên rồi trút từ đầu xuống, rồi chị cúi xuống múc tiếp, động tác đều đều lên xuống làm cho tôi càng phấn chấn trong lòng bởi tôi thấy rõ từ phía sau, ở dưới cặp mông của chị, ở giữa hai đùi của chị là một tòa thiên nhiên thấp thoáng lúc ẩn lúc hiện, lúc lên lúc xuống, lúc đóng lúc mở, lúc khép lúc nở .
Khi chị đứng dậy thì nó khép lại , khi chị cuối xuống thì nó xòe ra như cánh hoa vừa chớm nở phơi bày rõ nét trái phải hai bên . Và tôi có dịp tường tận những sợi lông bóng tuyền ướt rũ xuống ở cuối mép , xuôi theo dòng chảy của nước đọng lại vài giọt, nhỏ rón rén xuống đất như chiếc lá buổi sớm mai đọng lại giọt sương đầy ở đỉnh lá.