Nửa giờ sau, Dần đang nằm chịu trận, rên la khóc lóc thì chị Năm với thằng Hội đạp xe về tới. Chị Năm te tái thăm hỏi ,lại ngồi bên giường , lấy tay lật vạt áo Dần ra mà sờ bụng ,thấy quần ướt sũng, chị quệt quệt, đưa lên mũi ngửi rồi la lên:
– Vỡ đầu ối rồi, sắp sinh đến nới!
Chị kéo tuột quần Dần ra , thằng Hội còn đang trố mắt hồi hộp nhìn cái cái bụng phình phình với cặp đùi trắng hếu , thì chị Năm đã nạt nó:
– Mày đi lo nấu cho tao nồi nước sôi, con trai con đứa gì mà đứng đực ra như phỗng vậy? Mai mốt nhớn lên là ghê lắm đấy!
Chị vừa một tay gạt mớ lông mu ướt nhem nhép , banh cửa mình Dầøn ra, tay kia đâm thọc hai ngón tay vào trong ngoáy ngoáy , rồi nói với Dần, tuy rằng lúc này Dần đau quá đâu có nghe gì nữa:
– Con giai thời bây giờ là gớm lắm, thấy đàn bà con gáí hở ra tí là cứ nhòm hau háu!…Nhưng mà không có nó phụ cho cũng không xong!.Cái nhà anh Hòa, đúng lúc vợ để thì đi vắng!… Tử cung mở to lắm rồi, chỉ nội mươi phút nữa thôi. … Ráng nhịn đau, há miệng ra thở đi!… Hà hà… Như vậy đó… Để sức tí nữa rặn!
Thằng Hoiä bưng nồi nước sôi lên, chị Năm nhúng cái kéo với cuộn dây chỉ ni lông vào, đặt vào cái đĩa sạch , rồi bảo nó pha nước cho âm ấm, lấy sẵn cái khăn mới chờ tắm cho em bé. Nó vừa loanh quanh làm , vừa liếc nhìn Dần nằm tơ hơ , lần đầu tiên trong đời nó nhìn thấy cái lồn đàn bà hùm hụp hai múi to mẩy như hai múi bưởi với nhữung sợi lông mườn mượt bên trên lòa xòa ra hai bên háng như hình tam giác, thảo nào mà lũ bạn nó cứ gọi là cái ba góc. Lông nhiều hơn mấy sợi lông lưa thưa mới nhu nhú chỗ con cặc của nó. Nó bỗng thấy cái đầu buồi của nó ngong ngỏng lên , vội quay đi phía khác.
Chi Năm lại vạch cửa mình Dần ra, thọc tay vào mà khám, , chị vừa rút tay ra , vừa la lớn, làm thằng Hội giật mình quay lại.
– Tử cung mở hết cỡ rồi!…Nào!…Hít hơi cho dài , mắm môi lại , rặn đi! rặn đi!