Ngược lại bà Sáu cũng nhắn nhe : ối hơi đâu nghe lời mấy ổng, đồ cái thứ dê tui hổng được, noí chiện mù ụ Cậu cứ yên tâm ở đây lo
ăn học, ai xúc xiểm chi, kệ họ
Bả săn sóc tôi như con, nhưng cái bước xàng xê của bả coi mòi lại khác. Bả xồng xộc vô ra chỗ tôi hà rầm, khi hỏi chiện này, khi thăm điều nọ Lúc cho tôi cái bánh, lúc lại giúi ly cà phệ Có hồi ngồi cà kê dê ngỗng lâu hết biết. Bả nói chiện trên trời dưới đất, chiện nắng chiện mưa, rồi than buồn muốn chết.
Có bữa trời mưa sụt sịt, bả ôm lấy bàn tay tôi mà ấp chặt vào ngực bả, rên hư hư kêu nhớ tới chồng. Tôi bàng hoàng chết khiếp, cái vú đầy ắp của bả nhấp nhô trong lòng ban` tay, êm làm sao mà tôi có dám rị mọ gì đâụ Giá như bả trẻ một chút, chắc là tôi đã bóp la cho đỡ thèm nhớ đàn bà, đằng này bả như bà má nên tôi e dè sợ sệt
Vậy mà bả cứ tỉnh bơ, một cũng con, hai cũng con và oà ập xoa lòng ban` tay tôi tròn tròn trên cái vú Tôi nín thở muốn ngộp, bả tỉnh bơ lật vạt áo lên chặm nước mắt đang tràọ Cả một nây ngực bày lùm lùm ra đó, hai cái vú tròn tròn như cái bánh bao, núm màu nâu như ổ nấm mốị Tôi phải nuốt nước miếng tiá lia mới thấy hạ cơn thèm.
Tôi năn nỉ bà Sáu, nhưng nào bả có chịu nghẹ Bả hết rúc vô nách tôi, lại lòn tay vô rờ nắn hai bên vú tôi rột rẹt. Tuổi mới lớn, cục u đau muốn nhói, bả măn miết chúng mềm dần rạ