VN88 VN88

Chơi con bé đồng hương

Dần dần khúc người dưới của chị bày ra hẳn, tôi lại vuốt những sợi lông và tuột nốt quần sịp. Chị hơi thẹn nên khép đùi lại, tôi trịn lại giữ và banh hai giò chị ra mà ngắm. Tôi rên rỉ khen: ôi lồn chị đẹp quá. Lông dày, múi nở trông tưạ con sò lông múp míp. Chị bật cười thú vị. Tôi nắm hai cổ chân bạch toạc ra và miệng liếm láp thèm thuồng.

Chị thẹn, nhắm tịt mắt lại, hai tai trở sang màu đỏ ửng, hai chân giãy lấy lệ. Tôi vừa banh hai giò, vừa kéo chị sát lại và hôn tíu tít vào lồn chị nhiều cái. Chị quặn người vì nhột vừa cố giữ cho tôi đừng bộp chộp hơn.

Tối đó, để giúp chị khỏi bị ám ảnh, tôi quyết định ngủ lại tại phòng chị. Chị lại nghĩ khác, tưởng tôi thừa cơ hội để ép chị ăn nằm, nên cố duỗi tôi ra. Một hai tôi phải giải thích vì chị vừa qua cơn hốt hoảng nên không đành lòng về chỗ mình. Tôi cũng mạnh miệng hứa với chị sẽ nằm dưới sàn và cam kết không quấy rầy gì chị hết.

Để chị yên lòng, tôi chạy về lấy túi ngủ và trải luôn dưới sàn phòng chị và ngả kềnh ra ngay. Chị gắng gượng một lúc cũng phải nằm xuống giường vì mỏi mệt. Tôi đánh một giấc, khi chợt thức, thấy đèn vẫn thắp sáng và chị thì trằn trọc, lăn qua trở lại. Tôi biết chị khó ngủ vì ngại có sự hiện diện của tôi.

Tôi cố nằm im và cứ thấy chị rục rịch mãi. Tôi phải lên tiếng hỏi: sợ hả. Chị ừ hử, tôi lẳng lặng ngồi dậy, cuốn túi ngủ định rút. Thấy tôi có dáng không vừa lòng, chị gọi giật tôi lại: không phải em sợ anh mà vì em khó ngủ quá. Cứ vừa nhắm mắt là lại đối diện với hình ảnh cũ.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.