Vợ tôi đúng, nếu không mặc áo ngực, chắc ra đường con trai nhìn nó, ăn tươi nó mất. Chưa hẳn là nở nang, nhưng nó đã ló dạng tự thủa nào. Nó thường đội lớp áo mỏng tạo thành cái đỉnh họn nơi ấy, hèn chi nảy giờ nó tựa vào lưng tôi, chà tơi? chà lui thấy?đã gì đâu. Tôi kéo đầu nó vào hôn cái “chụt”, con nhỏ thụt đầu lại trêu tôi:
– Ý ẹ, con chưa gội đầu đó, thơm dữ hôn!!!
Nó vừa nói vừa chạy lòng vòng sân nhà. Tôi hứng tình chạy theo ôm ghì nó lại.
– Cho nhỏ chết luôn nè, chết nè?
Tôi vừa hôn vừa nói để lấp đi cái vẻ không tự nhiên của tôi. Chúng tôi thường giỡn như vậy mỗi khi vợi tôi đi vắng, nhưng gần đây tôi có hơi mất bình tĩnh mỗi khi kéo nó vào lòng. Tôi hôn lên mặt, lên cổ rồi lướt nhẹ qua má qua môi. Tôi muốn hôn thật mạnh trên đôi môi của bé, nhưng có gì ràng buộc chăng? Còn con bé thì cứ ngây thơ cười hăng hắc, vì tôi làm bé nhột, bé cứ cựa quậy mình vô hạ bộ của tôi, làm cho tôi đứng sững lên, tiếc rằng tôi chưa có dịp.
Đọc Truyện 18 chơi đứa cháu vợ thê thảm
Ngày này qua ngày khác, tôi tận mắt chứng kiến con nhỏ thay da đổi thịt. Tôi muốn, nhưng bằng cách nào đây? Tôi quyết chí thu phục được con bé. Một đêm, sau khi cùng vợ làm một tiệc trên giường, chờ cho vợ ngủ tôi mò lên thăm con. Đó là chuyện bình thường ở huyện. Con trai tôi cho ra ngủ riêng với con bé từ khi thôi bú. Nó xem ra cũng thân với chị. Chúng tôi cho hai chị em ngủ chung, con bé đã lớn, có thể lo cho em nó được. Tôi lên ngủ với con là chuyện bình thường. Có đêm thì chỉ đầu hôm, có đêm thì ngủ quên luôn trên đó. Vợ tôi không hề thắc mắc.
Tôi đến bên giường thì hai đứa chúng nó đã ngủ. Tôi đẩy con bé vào xích bên trong, nó cựa mình thức giấc.
– Dượng đó hả?
Tôi cúi mình hôn lên tráng nó, cũng là chuyện thường tình. Tôi muốn cái gì cũng là chuyện thường tình để nó không phản kháng, vì đó là chuyện thường tình. Tôi rờ xuống nệm rồi nói :
– Hà hà, nệm bị ướt rồi, em hay chị đây?
Con bé ban đầu còn ngáy ngủ nghe chưa rõ, khi tôi cố tình lập lại, con bé nũng nịu :
– Hỏng phải con đâu à nghen, chắc em bé quá hả ?
Tôi giả vờ kiểm tra quần con trai tôi. Tôi biết chắc rằng thằng cu không bao giờ tè trong quần (nó giống tôi). Tôi cầm tay con bé đưa sang quần thằng cu rồi tuyên bố :
– Này nghen, thằng nhóc không ướt, ở đây chỉ có hai chị em thôi, chắc chắn là con nhỏ chứ không ai.
Tôi vừa nói vừa đưa tay bẹo gó má nó. Nó nhỏng nhẻo
– Hỏng có mà?
– Cho kiểm tra mới tin
– Thì được thôi.