Hết điệu nhảy, tôi dẫn Hoa ra ghế ngồi, tình cờ lại đúng chỗ ghế trống bên cạnh vợ tôi và anh chàng Dũng. Hoa ngồi phịch xuống ghế cạnh vợ tôi, ôm lấy vai vợ tôi vẻ thân mật và nói bô bô: – Lan, mày sướng nhé, ông xã nhà mày hơi bị được đấy. Lan cười cười không nói gì, nhìn tôi vẻ xấu hổ, mặt đỏ dừ, ánh mắt hơi là lạ. Tôi thấy vợ tôi ngồi co ro, hai đùi cứ khép chặt lại vẻ không tự nhiên chút nào, liếc sang anh chàng Dũng thì thấy anh này cũng có vẻ xấu hổ ngồi cứ mân mê ly rượu. Tôi liếc nhìn xuống thấy quần anh ta xẹp lép chứ không phồng lên. Hoa lúc này cũng phát hiện ra, cô ta reo lên nói oang oang: – a, chết rồi nhé, cả nhà ơi, có một chiến sĩ hy sinh rồi nè. Mọi người cùng cười ồ lên nhìn về phía Dũng khiến anh ta càng ngượng, anh chàng cười chịu trận, hay tay giơ lên kiểu đầu hàng và nói: – ừ, tớ chịu thua rồi, tại thành viên mới xuất xắc quá tớ không chịu nổi, đây tớ xin uống phạt ly này. Dũng ngửa cổ uống một hơi cạn cốc rượu cầm ở tay. Mọi người vỗ tay rần rần. Tôi đoán ra ngay là anh chàng kia không chịu nổi đã xuất mất rồi, và chắc là xuất vào trong người vợ tôi nên cô ta mới ngồi khép đùi thế kia vì sợ nhỡ chảy ra thì tôi nhìn thấy. Mấy cô lại còn xúm vào trêu trọc vợ Dũng là Hương. Hương cười bảo: – vâng, chồng em là người đa cảm, hay xúc động trước cái mới, em cố gắng lắm mà không sửa được tính đó của anh ý, với lại mọi người xem chị Lan nhà anh Minh trông ngời ngời thế kia, ai mà không xúc động, lúc nãy anh Khang nhà chị Hồng chẳng tí toi, đúng không anh Khang. Mọi người lại cười ồ còn Khang thì gật gù xác nhận. Mọi người đã quen nên nói chuyện thoải mái tự nhiên như không, tôi chỉ biết mỉm cười còn vợ tôi thì cũng chỉ cười ngượng nghịu thôi.