Tới trước cửa nhà, đã thấy đôi Hoa Trung đợi sẵn ở cổng, Hoa xởi lởi “gớm, lâu thế. hay lại tranh thủ một cái rồi”. Vợ tôi cười nói “Đâu có, ông ý đâu có chịu, còn để giành sức để chiến đấu tối nay mà”., rồi véo nhẹ vào mông tôi. Tôi chưa kịp nói gì thì Trung dắt xe ra tới nơi. Tôi chỉ kịp để ý thấy Trung nhìn vợ tôi chăm chăm, và lén nuốt nứoc bọt. Tôi cười thầm, vì từ lúc ra đường tới giờ thì đó những hành động quen thuộc của đám đàn ông đi đường luôn dán mắt vào cơ thể Lan. Lòng tôi nôn nao, và không biết lát nữa sẽ xảy ra những gì, nhưng chắc chắn là sẽ có những màn vô cùng thú vị. Ghé qua Siêu Thị Fivimark , chúng tôi mua hai chai Johny Walker xanh để góp với chủ nhà.
Dừng xe trước cửa biệt thự đã quen thuộc, tôi bấm chuông mà long thì hồi hộp và căng thẳng như lần đầu tham gia cuộc chơi. Người ra mở cửa cho chúng tôi vẫn là ông chủ nhà Quang. với bộ quần áo và nước hoa khá sành điệu, trẻ trung. Dắt xe vào cổng thì đã thấy Vân Anh, vợ Quang đon đả chạy ra, vừa cười vừa nói” “mọi người tới đông đủ cả rồi, nhanh lên nhập cuộc thôi”. Cô ta nhìn tôi nháy mắt cười rồi choàng vai vợ tôi thủ thỉ gì đó, chỉ thấy tiếng cười khúc khích và cả hai đi thẳng vào trong phòng khách. Bà chủ nhà hôm nay diện bộ váy hoa ngắn cũn, còn áo thì là kiểu áo quây nên càng phô ra bộ ngực to đồ sộ. Tôi đi sau , được thoải mái ngắm nhìn bộ mông núng nính lấp ló với chiếc quần silíp dây lọt khe (thong), vì cứ mỗi bước đi váy lại tung lên như khiêu khích người đi sau.