Từ ngày lấy Thắng nàng ít quan tâm đến việc trao đổi tình cảm với người khác phái ngoài chồng. Nàng là hội viên trong một tổ chức từ thiện của cộng đồng người Việt. Mười lăm năm vui sống với chồng. Nàng dành nhiều thời gian cho công tác xã hội và dành thân xác cho một mình Thắng.
Thư không phải là người đoan trang thực sự. Tuy nàng luôn luôn có một đời sống tình dục thỏa đáng với chồng, nhưng họ là một cặp vợ chồng phóng khoáng. Thắng đã dậy nàng những kiểu làm tình luôn thay đổi và nàng tiếp thu một cách vui vẻ. Việc đầu tiên mà họ khám phá được là nói tục trong lúc làm tình. Những lời nói thô kệch, mộc mạc, tục tĩu, đôi khi chói tai, khó nghe lại làm họ cảm thấy thêm phần phấn khởi.
Họ còn tìm thấy những khoái lạc trong sự hưỏng thụ tình dục ngoài phòng ngủ. Họ đụ nhau trong xe, trên tầu, ngoài bãi biển, trong công viên. Đụ đứng, đụ ngồi dưới gốc cây trong đưòng phố vắng. Thích nhất những lúc đêm khua, dựa lưng vào tường các nhà kho đụ nhau khi gặp xe của cảnh sát tuần tiễu đi ngang qua. Hồi hộp, lo sợ bị bắt gặp, nhưng rất thích thú khi họ không thấy hoặc thông cảm bỏ qua. Có lúc Thư như con điếm đi ăn đêm quỳ trên đường nhựa của một ngõ cụt bú cặc chồng.
Họ thích thú, ứng biến tạo nên những màn kịch. Có lúc Thư giả làm cô giáo quyến rũ cậu học trò Thắng vào vòng dâm loạn. Khi lại cho mình là một nữ Y Tá bú cặc một bệnh nhân hay là một sinh viên, sau lớp học đêm bị bọn côn đồ hãm hiếp. Màn kịch mà họ thường diễn là nàng mặc một bộ đồ cũ bị chàng săn đuổi, chậy vòng quanh khắp nhà. Chàng bắt được nàng, hai người vật lộn. Chàng xé quần áo nàng, trói hai tay, vật nàng nằm xuống sàn buồng tắm. Chàng lấy con
cặc cương cứng vụt vào đít nàng rồi lật nàng nằm ngửa, đút cặc vào lồn. Nàng dậy dụa, van xin như lậy tên cướp đừng đụ nàng trước mặt chồng nàng.