Trong lúc giằng co, tôi cũng bị thương tích ở tay. Đến khi cô ấy gục ngã, tôi đi đến công an đầu thú. Tôi biết mình có tội rất lớn. Chuyện đã xảy ra như vậy không cứu vãn được gì, giờ tôi chỉ biết gửi lời xin lỗi, tạ tội đến với họ…”, Dương nói.
Đối tượng Dương tại cơ quan công an
Một cán bộ trại giam cho biết, từ khi bị tạm giam, Dương luôn tỏ ra buồn chán, hối hận: “Đối tượng ăn uống rất ít, lúc nào cũng ngồi bó gối, ủ rũ thương con trai, thương bố mẹ. Dù được an ủi, động viên nhưng tâm lý của Dương vẫn chưa bình tâm lại”.
Tìm về gia đình Dương, trong ngôi nhà cấp bốn xập xệ, tróc lở vôi vữa, nhìn lên ban thờ khói hương nghi ngút nhưng không có di ảnh, bà Bùi Thị Lường (62 tuổi, mẹ chồng nạn nhân) buồn bã: “Nhà tôi cũng vừa mới cúng tuần đầu cho con dâu xong. Dương là trụ cột chính trong gia đình. Nó hiện đang là công nhân công ty cám AFC, mới đi làm ổn định được hơn năm nay thì vợ chồng nó xảy ra chuyện.
Chuyện vợ nó lạnh nhạt, hờ hững với chồng con là có thật nhưng tôi không ngờ con trai tôi nóng nảy, hành động nông nổi như vậy. Con trai đi tù, con dâu mất, cháu còn nhỏ, vợ chồng nghèo bệnh tật. Bây giờ chỉ hi vọng pháp luật thương tình cho hoàn cảnh mà nương nhẹ cho cháu để cháu có cơ hội về nuôi con, đỡ đần bố mẹ già…”.