Không để nó nói tiếp, tôi phán luôn:
– Bây giờ .. Tôi quay nhìn anh rồi tiếp – Ngày mai là ngày nghỉ em đưa cháu về ông bà ngoại, trên đường về em sẽ mua thức ăn …
– Em đi mua thức ăn đi ! Tối nay mình tụ tập …. – Anh tiếp lời.
Quay về phía Hương tôi tiếp:
– Còn Hương giải quyết nốt vụ này …
Hương vẫn ngồi nguyên với ánh mắt như bần thần, như đê mê trong một chút ngượng ngịu ngắm nhìn anh rồi lại liếc nhìn tôi.
– Kìa Hương ! Sao để anh chờ lâu vậy ! – Tôi nhìn Hương để xóa nhòa đi cái e dè ngượng ngịu ban đầu của nó.
– Lại đây đi em ! Mình gặp nhau đi em – Lời anh thật nhẹ êm.
Hương nhích lại, ngả người theo vòng tay anh, vòng tay anh giang đón Hương vào lòng, đôi môi họ gặp nhau, đôi môi họ như xoắn lại, họ trao nhau nụ hôn, nụ hôn thật mãnh liệt, nụ hôn của sự gặp lại sau bao ngày xa cách.
Chỉ một lát thôi, Hương ngẩng lên thì thầm thật nhỏ nhẹ như muốn chỉ để cho riêng anh:
– Em cởi đồ nhé ! Để anh cho em ! Cho em được hưởng, được nhận tình yêu của anh … Rồi em sẽ chiều anh sau … Được không anh ?
– Thì em đang chiều anh đó thôi ! – Tiếng anh thật ấm rành riêng cho Hương.
Hương nhanh chóng cởi bỏ xiêm y, trở về nguyên vẹn dáng thần vệ nữ.
Chưa bao giờ tôi được nhìn Hương với trọn vẹn dáng nguyên sơ, giờ đây trước mắt anh và tôi là vẹn nguyên dáng hình, vẹn nguyên dáng vẻ nguyên thủy con gái của Hương, một vẻ đẹp mà tôi là con gái cũng phải trân mình ra ngắm nhìn trước làn da mịn trắng như trứng gà bóc và đôi nhũ hoa của nó, một đôi nhũ hoa đỏ hồng mang dáng vẻ nguyên sơ, trinh tiết dù đã cùng anh với những cuộc làm tình ngút ngàn.