Hùng vòng tay sau lưng tôi, dìu tôi ngồi dậy. Rồi nhẹ tay Hùng cởi từng cái nút áo. Ánh đèn ngủ màu hồng nhẹ nhàng len lỏi trên vùng da thịt trinh nguyên của tôi. Tôi nhớ má tôi dặn khi con về nhà chồng cứ để mọi sự tự nhiên, vào phòng ngủ con không cần áo ngực. Ðột nhiên tôi bỗng cảm thấy trống trải khi Hùng tách hai cánh áo. Gò vú con gái của tôi trắng mơn mởn, đầy đặn phù sa. Hai nấm vú nhỏ, nhọn, kiêu hãnh vươn cao điểm hai nụ hồng. Ánh mắt Hùng say sưa dán chặt vào đó. Phản ứng tự nhiên, tôi vòng tay che hai gò vú. Tôi thấy Hùng hơi mỉm cười. Hùng vòng tay ra sau lưng tôi, kéo tôi sát lại người Hùng. Rồi nói nhỏ -em ôm anh đi. Tôi ngoan ngoãn nghe lời Hùng. Khi tôi ôm Hùng tôi nhận ra vú mình áp chặt vào gương ngực nở nang, rắn chắc của Hùng. Ðó là cáí cảm giác được nương tựa thân thuộc mà tôi vẫn thường có khi tôi chạy a vào ôm lấy ba tôi mỗi khi ông từ ngoài đồng ruộng về đến nhà. Hùng vẫn nhẹ nhàng ôm tôi. Cho đến lúc tôi nghe nhịp tim rộn ràng của mình hòa lẫn với hơi thở của Hùng thì không biết từ khi nào đôi môi ấm của Hùng dã phủ gọn núm vú nhọn màu hồng của tôi. Rồi đến núm vú bên kia. Môi Hùng, lưỡi Hùng, hai núm vú. Và bàn tay Hùng. Bàn tay thư sinh của Hùng nhẹ nhàng như bướm vờn hoa, lướt nhẹ trên vú tôi, khi thoảng như tơ, khi vầy vò nhào nặn Tim tôi như vỡ tung trong lồng ngực. Ðột nhiên tôi bật tiếng rên rỉ. Tiếng của con mái lần đầu tiên gặp con trống. Rung động đến vỡ tung trời đất.