Khánh không trả lời, nằm im lặng và lắng nghe xem Thu đã rời khỏi cửa phòng chàng chưa. Nhưng hoàn toàn im lặng. Rồi chàng nghe thấy tiếng cọt kẹt ở cửa, chàng nhìn về phiá đó thấy quả đấm cửa xoay vòng.
Một chút hoảng sợ, Khánh định lên tiếng ngăn Thu lại, hoặc kéo chăn che bộ phận sinh dục. Nhưng không kịp, Thu đã khẽ mở cửa, chàng đành nhắm mắt giả vờ ngủ. Chàng làm như vậy để Thu có thấy chàng trần truồng nhưng vẫn còn ngủ, nàng đỡ ngượng.
Không gian im lặng, không nghe thấy tiếng chân nàng rút lui. Khánh vẫn nằm ngửa, cu dựng đứng chỉ thẳng lên trần nhà, mặt quay về phiá cửa, miệng há hốc, hơi thở bắt đầu nặng nề. Mắt lim dim, nhìn qua hàng lông mi, theo dõi diễn biến ở cửa ra vào.
Thoạt đầu Khánh thấy Thu nép sau cánh cửa, nửa mặt ló vào trong. Sau đó cánh cửa mở rộng cả khuôn mặt xuất hiện. Ngoài hành lang tối hơn trong phòng và Thu đứng trong phần tối. Nàng khoác chiếc áo ngủ mầu xanh nhạt, thắt dây đai ở thắt lưng.
Thu đứng bất động ở ngưỡng cửa nhìn chàng. Khánh nhận biết nàng đang quan sát để biết chắc chàng đang say ngủ. Mắt chàng chiếu thẳng vào quả đấm cửa nên chỉ nhìn thấy nút thắt lưng ở bụng nàng, không thấy mắt nàng. Khánh cố gắng thở nhẹ nhàng và tạo ra tiếng ngáy khi thở ra.