VN88 VN88

Cô bạn đồng hương dâm đãng

Tôi phải xin lỗi chị, chị bảo không sao và hứa hẹn dần dà quen sẽ dành cho tôi tất cả theo ý thích. Tôi chỉ còn nước hôn hít chị và rút lui về chỗ nằm của tôi. Những đêm như vậy, tôi đốt thuốc liên miên, khói bay đầy nhà, chị phải lưu ý: anh đừng hút thuốc nhiều không tốt. Lỡ bị đau, không có vợ con săn sóc. Tôi nói liều thì đã có chị, chẳng lẽ chị không nhận lời cầu hôn của tôi. Chị thở dài dằng dặc buồn.

Có đêm đang ngủ bị khua thức giấc, tôi nghe có tiếng thút thít bên phòng chị. Tôi vội chạy sang, thấy chị đang quì lết trên giường, hai tay chắp trước ngực, mắt hớt hải trợn trừng, miệng không ngớt van xin: tôi van lạy các người tha cho tôi, đừng hành hạ tôi tội nghiệp.

Tôi phóng lên giường che kín chị vào lòng, miệng lên tiếng để chị thoát cơn hốt hoảng. Nhưng chị vẫn không tỉnh, vẫn cố chen xô tôi ra và lạy như tế sao. Tôi phải hét to mấy lần chị mới hoàn hồn. Tôi ôm chị thật chặt, hôn lau những giọt lệ nhòe nhoẹt khắp trên mặt và thủ thỉ vào tai chị: đang mơ và bị ám ảnh cảnh bị hiếp dâm à. Chị gật đầu và trào ra khóc nức nở.

Tôi xoa bờ vai chị, hôn ngấu nghiến vào môi để chị không nói ra tiếng hầu xóa nhòa cảnh man dã đi. Chị nức nở mãi và thu dấu mình vào tôi, khép nép như con mèo bị mắc mưa. Tôi nói luôn miệng để trấn an chị: không sao đâu, đã qua rồi cảnh oan khiên đó.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.