Hắn trở về khách sạn và gọi hãng hàng không để mua vé máy bay về Los Angeles.
*
* *
Trung đến Los Angeles, chiều chủ nhật. Hắn ghé lại tiệm bán dụng cụ, đồ săn bắn, rồi gọi taxi về nhà. Hắn bảo người tài xế dừng xe lại ở cái góc đường quen thuộc cạnh nhà. Hắn nhìn đồng hồ trên cổ tay, 5:50 PM. Trung bước xuống đi bộ về phía nhà hắn. Góc nhà hắn hiện ra trong tầm mắt. Khung cứa sổ quen thuộc, cái cổng nhỏ, giàn bông cúc vàng đang bắt đầu trổ bông. Hắn tiến vào bấm chuông…
Gã Nguyễn Hoàng Sinh trong hình hài của Trung là người mở cửa. Thấy Trung gã tái mặt, hơi lùi lại, nhưng lấy ngay được bình tĩnh. Trung nghe tiếng Hằng hỏi vọng ra:
– Ai đó anh.
Tiếng Sinh trả lời:
– À à… có người hỏi thăm địa chỉ nhà người quen.
Gã kéo Trung ra ngoài, rồi lẫn vào khu vườn nhỏ của hắn ơ sau nhà, giọng hắn trở nên nóng nảy, gã nhỏ gịọng nói nhanh:
– Anh trở về đây làm gì? Hình như anh không hiểu những gì tôi viết để
lại cho anh phải không?
Trong ánh nắng chiều sau vườn nhà Trung, ánh lưỡi dao săn dài nhọn vung lên rồi hạ xuống thay cho câu trả lời. Lúc lưỡi dao lút sâu trong ngực gã Nguyễn hoàng Sinh là lúc Trung cũng cảm thấy trái tim hắn đau nhói. Hắn gục xuống theo. Hắn mở mắt nhìn căn nhà nổi bật trên nền trời xanh, đó là hình ảnh cuối cùng hắn ghi nhận được…Hắn biết cái vòng tái sinh của Rắn đã bị hắn làm gẫy một cái mắc xích…