VN88 VN88

Cô bé gần nhà

Trang thay quần áo xong diễn một vòng trước mặt tôi. Tôi bảo nó đi lại như máy cô người mẫu trong vô tuyến đó. Nó cố đi cho giống bằng cách uốn éo nhìn tức cười lắm nhưng không dám cười vì sợ nó khóc thôi. Trang có vẻ rất thích trò này nên nó thôi khóc rồi thấy vậy tôi định về nhưng nó làm nũng không cho bắt tôi phải ở lại chơi với nó thêm lúc nữa mới cho tôi về. Thế là tôi đành phải ở lại chơi với nó đến gần 11h trưa đên lúc mẹ nó sắp về thì mới về đó. Nó còn hẹn tôi mai sang chơi với nó trò này nhé. Nó sẽ bắt bố mẹ nó mua thêm mấy bộ nữa để nó diễn. Nhưng tôi sợ con nhỏ này rồi lần sau ông cạch nhìn thấy nó sắp khóc là tôi chạy về nhà trước tiên để con nào dỗ nó thì dỗ.

Phần 22: Câu Truyện Thứ Hai Mươi Hai

Sau một thời gian dừng không viết truyện gần nhà để viết truyện khác hôm nay tôi lại viết tiếp câu chuyện của tôi và hai chị em Trang Xuân. Sau khi tìm cách mãi mới ra trò tạo mẫu thời trang để cho con nhỏ Trang làm người mẫu thì nó mới chịu nín. Tuy nó thích trò này bây giờ nhưng mà biết đâu hôm sau nó lại đòi chơi trò khác thì tôi hết vốn rồi lấy đâu ra mà đáp ứng nó đây. Vậy là từ hôm đó tôi tìm mọi cách không phải dỗ nó nữa. Các đứa con gái chỉ một hai lần trêu cái Trang nhưng không bắt được tôi dỗ nó nên đành phải tự dỗ nhưng nó không nín nên cả bon về thường hay bị bố cái Trang nói. Như thế tất cả cùng chịu còn hơn là mình tôi phải chịu. Trong đó khổ nhất là con Xuân vì thi thoảng bvố nó lại lấy cớ trông em thế nào mà để nó khóc như vậy nên đánh nó trước mặt chúng tôi. Tôi thấy thương thương cho nó nhưng nghĩ đến việc nó ngồi chơi với hai con em tôi còn tôi thì ngồi giải quyết hậu quả tôi lại thấy thế mới đáng đời nó chứ.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.