VN88 VN88

Cô bé gần nhà

Tối đó sau khi ăn cơm xong rồi ngồi học hết bài thì tôi xin phép sang nhà chú Mạnh. Bố tôi bảo” Sang xem nhưng đừng có quậy đấy nhé”. Tôi nói” vâng con biết rồi.”. Tôi đi sang đó chú Mạnh bảo cháu lên giường ngủ đi thì ít nữa mới có thể dậy mà xem chứ. Làm sao cháu có thể ngồi đợi đến lúc đó được chứ. Hơn 12 giờ mới có cơ mà”
“ Thế chú ngồi đợi đến lúc đó à”
“ Không chú cũng đi ngủ bây giờ đây. Chú lên chuông đồng hồ rồi chỉ cần nghe tiếng là chú dậy là gọi cháu thôi. Cháu nằm ngoài nhớ. Cạnh cái Xuần ấy. Nó cũng lên giường nằm ngủ rồi.”
“ Chú nằm trong à”
“ừ chú có thể nhìn qua đấy được chứ cháu còn nhỏ nên phải nằm ngoài mới xem rõ được. Thôi cháu đi ngủ đí”
Tôi nghe lời lên giường đi ngủ ngay. Nhìn thấy Xuân đang ngủ tôi cũng yên tâm vì nó hay bảo tôi là nó sẽ trả thù tôi đấy vì cái tội vì nó hay bị đánh. Tôi không sợ nó làm gì hết nhưng thi thoảng cũng thấy ngại đấy. Nhưng hôm ay có bố nó nằm cạnh thì lo cái gì cơ chứ. Tôi nằmg xuống cạnh nó để ngủ thì mãi không ngủ được do không quen chỗ. Chú Mạnh cũng lên nằm nhưng vẫn để cái bóng đèn tròn để ít nữa đậy cho dễ. ông ấy nằm một lúc thì đột nhiên trời sấm chớp to tướng và mưa trút xuống như nước. Và thế là điện nó mất vì lúc đó cứ mưa xuống là bọn nó cắt điẹn vì sợ sét đánh cháy đường dây. Thế là mất đến sáng mai rồi. Chú Mạnh nói” Thế là chú cháu ta không xem bóng đá được nữa rồi. Thợ điện cắt thì dù trời tạnh mưa ngay thì sáng mai họ mới đóng điện chứ. Còn đêm bọn nó không làm việc đâu. Thôi chú cháu mình ngủ vậy mai cháu hãy về chứ trời mưa gió thế này thì về làm sao được.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.