Phần 25: Câu Truyện Thứ Hai Mươi Lăm
Trang sau khi cởi hết áo các cúc áo và em bỏ áo xuống giường thì em nhìn thấy tôi đang nhìn ngực em, làm cho Trang xấu hổ. Em nói” Em cởi thế thôi không cởi quần đâu ngại chết đi được đó”. “ em cởi ra lốt đi như vậy mới thay đồ được chứ. ĐI mà cứ cởi đi đừng ngại mà.”. Trang bị lời nói khẩn thiết của tôi làm xúc động nên đành cởi tiếp cái quần ra. Em tụt quần thấp dàn làm tôi cũng nhìn thấy rõ hơn cái quần lót của em.
Khi trang tụt quần xuống dưới chân thì tôi nhìn thấy toàn bộ cái quần lót của em. Cái quần lót màu trắng bé bé không che hết đám lông lồn đen đen của em. Có những sợi lông mọc ra ngoài quần lót làm nó tua tủa ra nhìn thật là bắt mắt đó. Cái quần màu trắng chẳng thể ngăen được ánh mắt của tôi nhìn thấy cái mu nhô cao của em. Trong quần thì toàn một màu đen. Tôi nhìn thấy mà nuốt nước miếng ừng ực vậy. Trang thấy tôi nhìn săm soi như vậy thì thấy rất ngượng nên em lấy tay che lồn lại nhưng như vậy làm sao che hết được lồn chứ. Tôi vẫn nhìn thấy chùm lông đen đen của em sau các kẽ tay.
Trang chắc là cũng biết tôi vẫn có thể nhìn thấy lồn em hay sao ấy mà Trang cúi xuống với tay cầm lấy cái quần định mặc vào. Tôi thấy vậy liền giữ cái quần đó lại và nói” em cứ mặ thế đi vài vòng cho anh nhìn đi. Em không phải ngại đâu, lúc trước anh nhìn thấy hết của em rồi bây giờ mới nhìn thế này nhằm nhò gì chứ
‘’Nhưng mà mình biểu diễn thời trang phải mặc vào mới diễn được chứ”.
– Em không biết là các người mẫu trên tivi hay biểu diễn áo tám à. Em cũng mặc như họ thôi có sao đâu. cứ mặc thế đi vài vòng cho anh xem đi mà”.
– Được rồi chiều ý anh đấy. nhưng đừng bình phẩm đấy.”