Rồi trai gái Giao Chỉ cũng khởi sự hôn lôi khi tình tự với nhau. Cho đến bây giờ thì thanh niên, thanh nữ Việt chắc chẳng kém gì thiên hạ về khoa hôn môi! Trở về với chuyện của hai vợ chồng (hoặc đôi tình nhân) đang âu yếm nhau trên cái sofa ở phòng khách, trong căn nhà hoàn toàn vắng lặng ngoại trừ những hình ảnh trên màn ảnh TV đang nhẩy múa.
Lúc này là giai đoạn nàng nên cầm tay chàng để trên mấy cái nút áo, quần của mình để ngầm bảo chàng hãy trút bỏ hộ những thứ vướng bận trên người mình. Nhưng nàng chỉ nên yêu cầu chàng bằng cách cầm tay và đưa mắt nhìn chàng mà thôi, đừng nói gì hết? Như thế chinh phục được nàng và dây là lúc chàng “hạ thành”.
Nếu hai người còn là đôi tình nhân thì lúc này cũng là lúc phấn khởi nhất của người đàn ông. Dù đã là vợ chồng rồi, nhưng sự kiện người vợ để chồng thoát y cho mình thay vì nàng tự cởi bỏ xiêm y một cách máy móc cũng làm tăng thêm sự thích thú cho cả dôi bên. Có điều nàng nên nhớ đừng mặc những thứ áo quần có nhiều khuy, nút, móc, giây. Phải mớ nút, tháo móc nhiều quá chàng có thể cụt hứng, trớ về với cái màn ảnh TV thì hỏng hết. Khi nàng đã “một trăm phần trăm” rồi thì chính lá lúc chàng phải biểu diễn nghệ thuật hôn của mình. Khởi đầu là hôn môi. Phụ nữ Việt Nam thuộc thành phần bình dân, lao động dưới thời Pháp thuộc thường bảo hôn môi là “bú lưỡi”, Nghe thì hơi kỳ, nhưng thật ra nếu muốn tạo “cảm giác mạnh”, nàng phải hé môi đưa đầu lưỡi của mình ra cho chàng quyện đầu lưỡi của mình với đầu lưỡi của chàng, có như vậy mới gay được cảm giác.