Cả ngày hôm sau, hắn vào trong xóm la cà, cố tìm xem con nhỏ hôm qua là con cái nhà ai trong làng, chỉ dọ dẫm bâng quơ thôi chớ hắn đâu dám dò hỏi thẳng. Quê miền Nam thì mộc mạc đơn giản đó, nhưng làng xã nào có lề luật của làng xã đó, lạng quạng là bị ” đóng trăng ” như chơi. Hắn không tìm ra được tông tích của con nhỏ, dù đã tốn hết mấy vòng rượu cho mấy thằng du côn trong xóm. Đem chuyện kể cho tụi cùng đoàn nghe, tụi nó nói hắn gặp ma vì con nhỏ đi về phía rừng, lời qua tiếng lại hắn mang tiếng nói dóc, tức mình mà hắn không biết làm sao, hắn không tin vào chuyện ma quái nhưng làm sao mà giải thích đây. Hồi nãy đang biễu diễn, hắn nhìn thấy con nhỏ đứng trong đám khán giả, thấy hắn nhìn về phía mình, con nhỏ cười mỉm chi cọp với hắn, nụ cười nó khiêu khích làm sao đó, xém chút nữa hắn quên vận công là chết mẹ dưới con dao của thằng cò mồi rồi. Xong tiết mục của mình, hắn vội vã nhảy xuống ao tắm một phát, rồi chạy vội ra quán uống mấy ly, phải có rượu ngà ngà hắn mới dám “ăn thịt ” con nai non này. Hắn biết con nhỏ đợi tàn cuộc biễu diễn mới ra về, đem hôm trước hắn theo rình con nhỏ mà. Nhớ tới ánh mắt nghi ngờ của tụi cùng đoàn khi hắn giả bệnh xin về sớm, hắn thấy có cái gì đó không ổn, chắc tụi nó có ý đồ gì, nhưng hắn mặc kệ, ngày mai đoàn sẽ đi sang làng khác, không chơi bây giờ là không còn cơ hội nữa. Con nhỏ càng nhìn càng đẹp, không “thịt ” nó chắc tức dái mà chết quá.